MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 250

bình thường. Ông nhìn lại mẹ bố, cầm một cái ghế lên, rồi đập nó nát vụn
xuống sàn nhà khiến các mảnh vỡ văng tung tóe xung quanh bà.

“Tránh xa bà ấy ra!” bố thét lên, giọng bố vừa vỡ vụn vừa run rẩy.

“Martin...” bố dượng nói bằng một giọng kì lạ.

Mẹ của bố đang khóc tức tưởi.

“Tôi nói tránh ra!” bố nhắc lại.

Rồi ông ấy nói, với giọng như lựu đạn nổ, “Bà mẹ điên khùng khốn nạn của
mày đã cho thuốc diệt chuột vào thức ăn của mày!”

Bố đứng đấy trơ như phỗng.

“Chính là ông,” bố nói.

Ông ấy chỉ lắc đầu buồn bã.

Bố bối rối quay sang mẹ mình, bà đang dùng tay che một phần mặt. Đôi
mắt bà đẫm lệ; cơ thể bà nhấp nhô theo tiếng nấc. Ngay lập tức bố biết đó là
sự thật.

Tại sao?” bố dượng thét lên, đấm vào bức tường cạnh bà. Bà hét toáng.
Ông nhìn bố một cách dịu dàng và bối rối, rồi nức nở. “Martin, tại sao?”

Mẹ của bố đang run bần bật. Bàn tay còn lại của bà nắm chặt quyển Ba
người lính ngự lâm
, của Alexandre Dumas. Đó là quyển sách tiếp theo bà
dự định đọc cho bố nghe. “Để bà có thể chăm sóc tôi,” bố đáp, gần như
không thành tiếng.

Ông ấy bần thần nhìn bố. Ông ấy không hiểu. Ông ấy chẳng hiểu gì hết.

“Ta xin lỗi, con trai ạ,” ông nói, với biểu hiện tình cảm đầu tiên ông dành
cho bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.