MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 252

Bố sẽ đi cứu mẹ của mình, dù bà đã tìm cách giết bố, và bố dượng, dù ông
đã không định giết bố.

Mùa cháy rừng đến sớm hơn vào năm đó. Nhiệt độ tăng cao và gió mạnh
làm cho những ngọn lửa nhỏ cháy dọc chu vi phía tây bắc New South Wales
suốt mùa hè. Chỉ cần một cơn gió mạnh bất ngờ là thổi bùng lên những đám
cháy riêng lẻ, đẩy nhanh chúng vào hỏa ngục sục sôi không thể kiểm soát.
Chuyện luôn xảy ra như thế. Cơn hỏa hoạn có hẳn vài chiến thuật xảo
quyệt: Nó ném than hồng vào không khí. Than hồng sau đó được gió đưa
đến một điểm nằm ở phía trước vài dặm, nhằm châm ngòi cho những đám
lửa mới, vì thế đến thời điểm mà ngọn lửa chính lan đến nơi, thì đứa con
của nó đã hoành hành và cướp đi nhiều sinh mạng. Ngọn lửa không hề ngu
ngốc. Nó sinh sôi như điên.

Khói trườn qua thị trấn trong hình dạng một đám mây đục ngầu. Bố chạy về
phía nhà bố mẹ mình, ngang qua những cái cây, cột điện ngã và đường dây
điện đứt. Những đám lửa bò dọc theo hai bên đường. Khói liếm láp mặt bố.
Tầm nhìn bằng không. Bố vẫn không chạy chậm lại.

Con đường bị cây đổ phong tỏa. Bố chọn một lối đi qua rừng cây. Bố không
nhìn thấy bầu trời; một màn khói dày đã được giăng lên đó. Xung quanh bố
chỉ có một tiếng động, tiếng lốp bốp, như ai đó đang nhảy trên giấy báo cũ.
Những mảnh vụn bị đốt cháy bay tứ tung trên các ngọn cây. Không thể biết
phải đi đường nào nữa. Bố cứ đi bừa cho đến khi nghe thấy một tiếng gọi
vọng ra, “Dừng lại!”

Bố dừng lại. Giọng nói đó đến từ đâu? Thật khó để xác định nó đến từ xa
hay từ trong đầu bố.

“Sang trái,” giọng nói lên tiếng. “Trái!”

Thông thường, những giọng yêu cầu mà không giới thiệu là của ai sẽ làm
bố đi theo hướng ngược lại, song bố cảm thấy giọng nói này xuất phát thực
tâm vì lợi ích tốt nhất của bố. Terry đã chết rồi, bố biết, và giọng nói đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.