MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 285

Anh có muốn hôn em không? cô ta bỗng hỏi.

Có chứ.

Vậy tại sao anh không làm đi?

Nhỡ em lùi lại và làm ầm ĩ thì sao?

Em sẽ không làm thế.

Hứa nhé?

Em hứa.

Và muốn chết quách đi?

Trên tất cả, em mong được chết quách đi.

Nói chung, hay nếu anh hôn em?

Anh bị sao thế?

Anh không biết. Anh hôn đây.

Mình chồm về trước & cô ta chộp lấy khuôn mặt mình & những móng tay
dài của cô ta ấn vào má mình sắc hơn mình tưởng & bọn mình hôn nhau
một lúc lâu mình nghĩ mình đang làm sai ở chỗ nào đấy vì răng của bọn
mình cứ va vào nhau. Khi hôn xong cô ta vừa cười vừa nói, em có thể nếm
được sự cô đơn của anh - nó có vị như giấm.

Điều đó khiến mình khó chịu. Mọi người đều biết sự cô đơn có vị như xúp
khoai tây lạnh.

Anh nếm được vị gì từ em? Cô ta thích thú hỏi.

Anh nếm được sự điên rồ của em, mình đáp.

Nó có vị gì?

Phô mai xanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.