MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 330

***

Vài năm sau đó tôi trở lại nghĩa trang. Mộ của mẹ tôi đã biến mất. Có một
người mới ở đó, chen giữa bà già Martha Blackman và cậu bé Joshua Wolf.
Tên bà ấy là Frances Pearlman. Bà ta bốn mươi bảy tuổi. Bà để lại hai con
trai, một con gái, và một ông chồng.

Từ khi tìm thấy quyển nhật kí, tôi đã đọc lại nó vài lần nữa.

Điều khó chịu nhất trong quyển sổ nhỏ khó ưa ấy là lời quả quyết của bố
rằng tôi có thể là sự đầu thai non của chính cơ thể còn sống của ông, rằng
tôi là bố tôi: điều này có nghĩa là sao chứ? Rằng ở đâu đó trong con người
ông, người đàn ông này lo sợ rằng sự tự quản của tôi sẽ đồng nghĩa với cái
chết đối với ông?

Tôi nghĩ đến điều này khi nhìn mộ của Frances Pearlman.

Hoa tươi trải khắp trên mộ bà ta. Đây không phải là tình yêu méo mó hay
quan tài rỗng. Tôi nghĩ về bố mình, về chuyện một trong hai chúng tôi là
vật chủ, người kia là vật kí sinh, và tôi không biết ai là ai. Đối với tôi cả hai
dường như sẽ không thể sống sót. Có vẻ như một ngày nào đó, không thể
tránh khỏi, một trong hai chúng tôi sẽ phải ra đi. Có vẻ như chúng tôi sẽ
đánh nhau để giành phần hơn cho linh hồn mình. Có vẻ như tôi sẽ sẵn sàng
giết ông để mình được sống.

Chúng là những ý tưởng đáng sợ, nhưng dẫu sao thì, tôi đang ở trong một
nghĩa trang mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.