MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 333

Tôi đáp, “Con có thể, nếu bố nói cho con nghe rồi con quên đi.”

Ông nói, “Bố bảo cho con biết nhé. Bố sẽ cho con lựa chọn. Con có thể có
sự bất ngờ, hoặc bố có thể nói với con bố đang dành dụm vì việc gì. Tùy
con.”

Thật là nghiệt ngã. Cuối cùng, tôi quyết định chờ đợi.

Khi tôi chờ đợi, Eddie tiết lộ rằng bố đang quản lý một câu lạc bộ thoát y
tên là Fleshpot ở King Cross. Một động thoát y? Bố tôi? Làm sao chuyện
này xảy ra được? Và làm một nhà quản lý? Bố tôi? Làm thế nào mà Eddie
có thể thuyết phục được các mối quen biết mờ ám của ông ta để thuê bố vào
một vị trí như thế? Vị trí đòi hỏi trách nhiệm? Bố tôi? Tôi phải thấy tận mắt
mới được.

Một buổi tối tôi len lỏi qua khu Cross, đi vào những con hẻm chẳng khác gì
những bô tiểu công cộng dài thườn thượt, ngang qua những du khách Anh
say khướt, vài gã nghiện mặt mày đờ đẫn, và một gã đầu trọc trông chừng
mệt mỏi với chính tính cách của mình. Khi tôi bước vào quán bar, một mụ
gái điếm sồn sồn đang la ó gì đấy về chuyện bú mút, chất giọng ỉ ôi của mụ
ta đem lại cho chuyện đó hình ảnh buồn nôn của những đôi môi héo úa.
Một tay bảo kê túm áo sơ mi tôi lên và siết cổ áo cho đến khi tôi nói với hắn
rằng tôi đến đây để tìm bố tôi. Hắn để tôi vào.

Lần đầu tiên tôi vào một câu lạc bộ thoát y mà mục đích là để thăm người
nhà.

Nó không như những gì tôi tưởng tượng. Những vũ công thoát y đang lắc lư
thân hình của họ, không chút hào hứng, tưng lên nảy xuống theo điệu nhạc
nhảy lặp đi lặp lại dưới ánh đèn lắp kính trước những người đàn ông mặc
complet im thin thít với đôi mắt dâm đãng. Dĩ nhiên, tôi cảm thấy kích
thích khi nhìn thấy quá nhiều thịt da mịn màng, mềm mại cùng một lúc,
nhưng tôi không nổi hứng như tôi tưởng. Trong đời thật, hầu hết những cô
gái khỏa thân ôm cột đều không khêu gợi như bạn nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.