MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 363

chuyện với mọi người, cười vui vẻ. Đó là một việc mới toanh. Sắc mặt ông
hồng hào, và sau khi nốc cạn vài ly bia, ông đứng lên chiếc ghế đẩu ở quầy
bar, tắt chương trình bóng đá rồi nói gì đó với đám đông trong lúc cười hì hì
và lắc lắc nắm đấm như một nhà độc tài nói chuyện đùa tại buổi lễ hành
quyết kẻ bất đồng chính kiến mà y thích nhất. Sau khi kết thúc ông cúi chào
(dù chẳng có ai vỗ tay) và đi đến một quán rượu khác, hét lên “Chào đằng
ấy!” lúc bước vào, rồi “Để xem tôi làm được gì nào!” khi bước ra. Sau đó
ông vọt vào một quán bar có ánh đèn mờ ảo và đi vòng vòng trong đó rồi bỏ
đi mà không gọi món gì. Rồi lại một hộp đêm! Chúa ơi! Anouk đã biến ông
thành như thế này ư?

Ông biến mất khi đi lên chiếc thang cuốn của Fishbowl, một vũ trường theo
chủ đề thiết kế như một chiếc bát thủy tinh khổng lồ với một cái bệ nằm
vòng quanh chu vi chiếc bát. Tôi leo lên cái bệ và lén nhìn vào trong cái
bát. Tôi không thấy ông. Thoạt đầu tôi chẳng thấy gì nhưng có những người
đẹp như chạm trổ hoàn hảo phát sáng trong những giây phút ngắn ngủi dưới
ánh sáng nhấp nháy. Rồi tôi nhận ra ông. Ông đang nhảy tưng bừng. Ông
đẫm mồ hôi và thở hổn hển, di chuyển vụng về và tạo những cử động tay kì
cục, gà gật, như một người đốn gỗ đang chặt cây giữa khoảng trống, nhưng
ông đang vui vẻ. Mà có phải không nhỉ? Nụ cười của ông rộng gấp đôi
những kiểu cười bình thường và ông đang nhìn thèm thuồng vào khe ngực
thuộc tất cả các kích cỡ và tôn giáo. Nhưng cái gì thế này? Ông không nhảy
một mình! Ông đang nhảy với một cô gái! Mà có phải không nhỉ? Ông
đang nhảy phía sau cô ta, xoay tròn ở lưng cô ta. Cô ta đang phớt lờ chẳng
mấy khó khăn để được yên thân, vì vậy ông xoay vòng quanh để ra phía
trước và cố gây ấn tượng với cô ta bằng nụ cười rộng cả cây số. Tôi thắc
mắc liệu ông có mời cô ta về căn hộ buồn bã và bẩn thỉu của chúng tôi
không. Nhưng không, cô ta không bị cưa đổ. Vậy là ông lại tiến đến một cô
gái khác, một người thấp hơn, tròn trịa hơn. Ông lao vào và tháp tùng cô
nàng đến quầy bar. Ông mời cô ta một ly và đưa ra tiền mặt như đang trả
tiền chuộc. Trong lúc họ nói chuyện, ông quàng tay qua lưng cô ta và kéo
cô ta xích lại gần mình. Cô ta kháng cự rồi bỏ đi và nụ cười của bố lại nở ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.