MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 364

rộng hơn nữa, khiến ông trông như con tinh tinh với vết bơ đậu phộng dính
trên nướu răng trong một đoạn phim quảng cáo truyền hình.

Một tay bảo vệ mũi tẹt, không có cổ, mặc áo thun màu đen tiến đến. Bàn
tay hộ pháp của hắn chộp lấy gáy bố, và hắn dùng vũ lực tháp tùng bố ra
khỏi hộp đêm. Trên đường, bố nói với hắn đ. mẹ mày đi nếu mày chưa làm
thế. Như thế đã đủ cho tôi. Tôi đã nhìn đủ rồi. Đã đến lúc về nhà.

Khoảng năm giờ sáng ông đập cửa ầm ầm. Ông đã làm mất chìa khóa. Tôi
mở cửa và trông thấy ông mồ hôi mồ kê nhễ nhại, da dẻ vàng vọt, đang nói
dở câu gì đấy. Tôi quay lại giường mà không cần nghe nốt đoạn kết. Đó là
đêm duy nhất tôi bám theo ông, và khi tôi kể lại chuyện này với Anouk, cô
ta nói đó hoặc là “một dấu hiệu khá tốt” hoặc là “một dấu hiệu rất tồi.” Tôi
không biết ông làm gì suốt thời gian còn lại đêm hôm ấy ở ngoài phố. Tôi
chỉ có thể cho rằng chúng là những biến thể của cùng một chủ đề không có
kết quả.

Một tháng sau ông lại ở nhà, khóc lóc. Nhưng tệ hơn là, ông bắt đầu nhìn
tôi ngủ. Đêm đầu tiên làm thế, ông đi vào phòng đúng vào lúc tôi đang lơ
mơ ngủ và ngồi xuống cạnh cửa sổ.

“Chuyện gì vậy?” tôi hỏi.

“Không có gì. Con ngủ đi.”

“Gì cơ, trong khi bố ngồi ở đây á?”

“Bố sẽ đọc sách trong này một chốc,” ông nói, giơ lên một quyển sách.

Ông bật đèn lên và bắt đầu đọc. Tôi nhìn ông trong một phút, rồi hạ đầu
xuống trở lại và nhắm mắt. Tôi nghe thấy ông lật trang sách. Vài phút sau
tôi hé mở một mắt và suýt giật bắn lên. Ông đang nhìn tôi chằm chằm. Mặt
tôi nằm trong bóng tối, vì vậy ông không thể thấy tôi đang nhìn cảnh ông
nhìn tôi. Rồi ông lại giở trang sách. Tôi phát hiện ra ông đang giả vờ đọc,
như cái cớ để nhìn tôi ngủ. Điều này xảy ra đêm này qua đêm khác, bố giả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.