MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 37

trường hợp nào, thì mọi chuyện cũng tùy thuộc vào chúng ta, Jasper ạ. Bố
chắc chắn không muốn gây áp lực buộc con rò rỉ bí mật của con tim linh
hồn bố, trừ phi con cảm thấy điều đó làm con giàu có hơn, về tinh thần hoặc
tài chính.”

“Bố, bố có định kể về chú Terry hay không?”

“Bố có không ư - con nghĩ bố vừa mới nói gì?”

“Con chả biết.”

“Thôi, ngồi xuống và câm miệng lại, bố sẽ kể cho con nghe một chuyện.”

Nó là đây. Đã đến lúc bố mở lòng và trút ra phiên bản của ông về biên niên
kí gia đình nhà Dean, phiên bản của ông trái ngược với những lời đồn đại
thần thoại hóa của cả nước. Vậy là ông bắt đầu nói. Ông nói và nói không
ngừng đến tám giờ sáng, và nếu ông có thở dưới những lời nói ấy, tôi chẳng
thể trông thấy hay nghe được nó nhưng tôi chắc ngửi được nó. Khi ông kết
thúc, tôi có cảm tưởng như vừa đi du lịch xuyên qua đầu bố và bước ra có
phần bị thu nhỏ, chỉ là giảm đi tí chút tâm trạng chắc chắn về bản sắc của
mình hơn so với lúc bước vào. Tôi nghĩ, để công bằng cho màn độc thoại
không dừng của ông, tốt hơn là bạn tự nghe lấy - những lời ông để lại cho
tôi đã trở thành của riêng tôi, những lời tôi không bao giờ quên. Bằng cách
ấy bạn sẽ biết được hai người mà chỉ tốn phí cho một người. Bằng cách ấy
bạn nghe được nó như tôi đã nghe, chỉ một phần là biên niên kí của Terry
Dean, còn phần lớn là câu chuyện về tuổi thơ đau ốm bất thường của bố tôi,
những lần suýt chết, những ảo giác bí ẩn, sự tẩy chay, và lòng hận người,
tiếp theo sát đó là thời trai trẻ bị bỏ mặc, danh tiếng, bạo lực, nỗi đau, và cái
chết.

Dù sao, bạn biết rồi đấy. Mỗi gia đình đều có một câu chuyện như thế này.

Tận số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.