MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 398

một cách chuyên tâm, và nói về Giấc mơ Úc vĩ đại và lãi suất và việc hoàn
trả tiền thế chấp và các đội thể thao và triển vọng việc làm của ông; ông thể
hiện nỗi bức xúc trước những điều làm cho người dân đất nước ông bức
xúc: những vụ bê bối tình dục cấp bộ trưởng bằng tiền của người đóng thuế,
lòng tham của doanh nghiệp, những nhà bảo vệ môi trường cực đoan, các
cuộc tranh luận lý lẽ, và những vị thẩm phán nhân từ. Ông đã thể hiện quá
thuyết phục hình ảnh Ngài bình thường đến nỗi bác sĩ Greg nuốt ừng ực
từng giọt nhảm nhí mà bố tôi thải ra, trương phồng cảm giác chiến thắng
khi kết thúc mỗi buổi trị liệu.

Vậy là, bốn tháng sau khi vào bệnh viện, bố được thả ra. Bố và tôi đến nhà
Eddie và có được khoản vay, cuộc vay mượn thực chất chỉ gồm câu nói của
bố, “Vậy ông có tiền chứ?” và Eddie nói, “Ừ.”

“Tôi sẽ trả lại cho ông,” bố nói, sau một thoáng im lặng khó chịu. “Gấp đôi.
Tôi sẽ trả cho ông gấp đôi.”

“Martin, đừng lo lắng về việc đó.”

“Eddie. Ông biết Nietzsche nói gì về lòng biết ơn không.”

“Không, Marty, tôi không biết.”

“Ông ta nói một kẻ mắc nợ muốn chủ nợ của mình chết quách đi.”

“Được rồi. Cứ trả lại cho tôi.”

Sau khi chúng tôi rời nhà Eddie, bố xé toạc bản thiết kế căn nhà mơ ước của
ông thành trăm mảnh.

“Bố đang làm gì thế?”

“Nó chỉ là một trò bịp. Chỉ để làm cho lũ khốn ấy nghĩ rằng bố bình
thường,” bố nói, cười hềnh hệch.

“Nhưng bây giờ bố đã khỏe hơn rồi, phải không ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.