MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 43

Bố nhìn gần hơn. Cổ Frank bị gãy. Đầu ông đã ngả ra sau trong một vũng
máu đen và nằm rũ rượi trên vai. Khi một chiếc cổ bị gãy, nó gãy thật. Bố
nhìn gần hơn không chớp. Đôi mắt ông ta mở to nhưng chẳng có gì trong
đó, chỉ là một hang thẳm u mê. Bố thầm nghĩ: Mình cũng sẽ sớm thế này.
Sự trống rỗng sẽ bao phủ lấy bố cũng như đã bao phủ lấy ông ấy. Vì cuộc
thi và thành phần của bố trong đó, bố thấy cái chết này không chỉ là màn
duyệt trước cho bản thân, mà còn là một ám hiệu. Frank và bố cùng có mặt
trong vụ này, xích vào nhau trong cuộc hôn nhân ma quỷ nào đấy vì toàn bộ
cõi vô biên - sự tận số, bây giờ bố gọi như thế, là mối thân thuộc mà người
sống có với kẻ chết. Không phải ai cũng cảm được. Hoặc là con cảm nhận
được nó, hoặc không. Bố đã từng cảm nhận khi ấy và bây giờ cũng vậy. Bố
cảm thấy nó một cách sâu sắc: mối ràng buộc thiêng liêng, âm ỉ này. Bố
cảm thấy chúng đang đợi bố nhập bọn với chúng trong sự tận số linh thiêng.

Bố ngả đầu lên đùi Frank và nhắm mắt lại, để cho những tiếng nói của dân
chúng ru mình vào giấc ngủ.

“Tội nghiệp Frank,” một người nói.

“Anh ấy đã có một cuộc sống êm đềm.”

“Nó làm gì trên mái nhà mới được chứ?”

“Cậu ấy mới có bốn mươi hai tuổi.”

“Đấy có phải thang của tôi không?”

“Bốn mươi hai là còn trẻ. Nó làm gì có cuộc sống êm đềm. Nó sống như cứt
thì có.”

“Tuần sau tao bốn mươi tư.”

“Mày đang làm gì đấy?”

“Buông ra nào!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.