MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 453

đang há hốc từ phía sau một cây cột, miên man với những suy nghĩ ám ảnh
quen thuộc của mình: ước gì cô ấy rơi vào cảnh nguy hiểm nào đó để tôi có
thể cứu cô ấy, nhổ nước bọt vào bản thân mình vì thần tượng hóa một cô gái
mà tôi chưa bao giờ gặp gỡ, khao khát có được một vật lưu niệm từ cô ấy
như một di vật thiêng liêng, chìm đắm trong ảo giác tính dục mà ở đó chúng
tôi giao nhau đúng góc, và lên kế hoạch cho một sự khám phá có hệ thống
thánh đường của cô ấy.

Cô ấy và đám bạn tiếp tục tiến xuống cuối thềm ga, vì thế để nhìn thấy cô
ấy tôi phải bước ra khỏi nơi ẩn nấp của mình. Một đứa bạn của cô ấy -
Tony, một đứa hơi khòm mà tôi biết vì hắn có lần đã trấn lột một bao thuốc
lá của tôi vì thấy hai mắt tôi nằm gần nhau quá - mở dây kéo quần của hắn
rồi xoay tròn mông về phía Hỏa ngục Cao vút. Cô ấy ngoảnh mặt đi đầy
kinh tởm và phát hiện ra tôi đang nhìn cô ấy chằm chằm. Cả hai chúng tôi
đều bị bất ngờ. Rồi một chuyện kì lạ xảy ra: cô ấy nhìn lại tôi. Đôi mắt cô
ấy, trân trối và đầy hoang dại, thách thức tôi dám nhìn lảng nơi khác.
Khoảnh khắc ấy kéo dài ra đến vô tận, rồi bật lại thành một tích tắc và nảy
lên, tổng cộng nó kéo dài khoảng tám giây rưỡi.

Tôi quay đi và tiến vào một buồng điện thoại công cộng. Tôi cho vài xu vào
khe rồi bấm bừa một số.

“Xin chào?”

“Xin chào.”

“Ai đấy?”

“Là tớ đây. Có phải cậu đấy không?”

“Ai đấy? Anh muốn gì?”

“Đừng bận tâm,” tôi nói. “Cậu khỏe không?”

“Ai thế nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.