MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 455

“Này!” tôi hét lên.

Mọi người nhìn sang tôi. Đây là lần đầu tiên tôi đương đầu với bọn bắt nạt,
chống lại sự độc ác của lũ súc sinh, và tôi quyết tâm không làm bản thân
thất vọng. Nhưng rồi bốn việc nối tiếp nhau nhanh chóng xảy ra.

Việc đầu tiên là tôi nhận ra người đang cầm chiếc mũ chính là Hỏa ngục
Cao vút.

Thứ hai, tiếng kêu của tôi “Này!” không phải được hiểu như tiếng “Này!”
anh hùng mà là “Này, ném cái mũ cho tôi.”

Cô ấy ném nó cho tôi.

Tôi đón nó bằng má mình. Nó lăn trên sàn, về phía cửa. Thầy White lê bước
theo nó qua toa tàu.

Việc thứ ba xảy ra là Hỏa ngục Cao vút hét lên, “Nhặt nó đi, Jasper!”

Cô ấy biết tên tôi. Ôi trời ơi. Cô ấy biết tên tôi. Tôi chạy đi nhặt cái mũ như
một thằng điên. Tôi chộp lấy nó. Thầy White dừng lại ở giữa toa tàu.

Rồi việc thứ tư, sự kiện đau đớn cuối cùng, chính là tiếng nói lanh lảnh của
cô ấy ra lệnh cho tôi lần nữa: “Ném nó ra ngoài đi!” Tôi bị bỏ bùa. Tôi mở
cửa tàu ra một nửa, đủ để thò tay ra khỏi toa. Vành mũ nhảy điệu van trong
gió. Khuôn mặt thầy White đã đóng băng với một sự lãnh đạm miễn cưỡng.
Tôi cảm thấy bệnh hoạn.

Bệnh. Bệnh. Bệnh. Sự căm ghét bản thân cao hơn bao giờ hết. Tại sao tôi
lại làm việc này? Đừng làm thế, Jasper. Đừng làm thế. Đừng.

Tôi đã làm.

Tôi thả chiếc mũ ra. Gió đẩy nó lên và ném nó ra khỏi tầm mắt. Thầy White
chạy về phía tôi. Tôi lao về cánh cửa ở cuối toa. Mưa quất vào mặt tôi. Tôi
mở cửa toa kế tiếp, chạy vào, và đóng nó lại sau lưng. Ông cố đuổi theo,
nhưng tôi đã dùng chân chặn cửa lại. Ông thầy đứng dưới mưa trên cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.