MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 535

“Anh không định nói gì sao?”

“Em còn yêu bạn trai cũ của em. Anh không cần phải là Heinrich Boll mới
nhận ra điều đó.”

“Ai?”

Tôi lắc đầu, đứng dậy, và đi ra khỏi quán rượu. Tôi nghe cô ấy gọi tên tôi,
nhưng tôi không quay đầu lại.

Ở bên ngoài, tôi òa khóc. Thật là rắc rối! Bây giờ tôi phải trở nên giàu có và
thành công chỉ để cho cô ấy hối tiếc vì đã bỏ tôi. Đó là một việc khác cần
làm trong cuộc đời ngắn ngủi, bận rộn này. Chúa ơi. Mọi việc cứ dồn dập
đến.

Tôi không thể tin được mối tình này đã kết thúc. Cả tình dục nữa! Sự giao
hoan tình cờ của cơ thể chúng tôi, hết rồi! Tôi cho rằng như thế này thì tốt
hơn. Tôi thực tình chưa bao giờ muốn có ai hét vào mặt mình, “Tôi đã dành
cho anh những năm tháng tốt đẹp nhất cuộc đời tôi!” Theo cách này, những
năm tháng tốt đẹp nhất cuộc đời cô ấy vẫn còn ở phía trước.

Mà tại sao chứ? Có lẽ cô ấy đã nổi cáu vì tôi uống nước mắt của cô ấy và
còn yêu bạn trai cũ của cô ấy, nhưng tôi biết bố đã nói gì đó khiến cô ấy tức
nước vỡ bờ. Ông đã nói gì? Ông đã nói cái quái gì? Vậy đấy, tôi nghĩ. Tôi
cóc cần biết ông làm gì - ông có thể viết một quyển cẩm nang tội ác, dựng
một cái hộp thư góp ý, khiến một thị trấn bốc cháy, đập nát một hộp đêm, bị
đưa vào một bệnh viện tâm thần, xây một mê cung, nhưng ông tuyệt đối
không thể chạm đến một sợi tóc trên đầu đời sống tình cảm của tôi.

Ông là một dạng cô đặc bốc mùi của địa ngục và tôi không thể để ông tiếp
tục hủy hoại cuộc sống của mình. Nếu Hỏa ngục có thể chia tay tôi, thì tôi
cũng có thể chia tay ông. Tôi không quan tâm ai nói gì, bạn hoàn toàn có
thể chia tay gia đình mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.