MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 562

“Em xin lỗi. Em cứ nghĩ họ thực lòng quan tâm.”

“Bọn họ chỉ muốn Terry. Bọn họ luôn như thế.”

Anouk choàng cánh tay qua người tôi. Tôi cảm thấy ham muốn di chuyển
qua những khoảng trống trong cơ thể mình, một mặt trời chói lọi chiếu sáng
lên những bóng râm của bệnh ung thư, và tôi bừng lên tươi mới, trẻ trung,
còn Anouk có thể cảm thấy điều này đang xảy ra, vì cô ôm tôi chặt hơn, dụi
mặt vào cổ tôi, rồi cứ để như thế suốt một lúc lâu.

Chúng tôi nghe tiếng bước chân ở đâu đó trong rừng. Tôi đẩy cô ấy ra.

“Gì thế?”

“Anh nghĩ đó là Jasper.”

“Thì sao?”

“Thì em không nghĩ là chúng ta nên giữ bí mật chuyện này à?”

Anouk nhìn mặt tôi chăm chú một lúc lâu. “Tại sao?”

Chẳng hiểu sao tôi biết rằng Jasper sẽ phản ứng rất kém. Tôi sợ rằng cơn
bốc đồng của nó có thể khiến cho Anouk nảy sinh định kiến với tôi, có thể
làm cô đổi ý. Cô ấy có thể kết luận rằng ngủ với tôi là việc không đáng làm.
Vì lẽ đó mà vài ngày sau tôi bắt đầu làm một chuyện quái đản, vô lý, đó là
can thiệp vào đời sống tình cảm của con trai mình. Một phần trong tôi biết
rằng dù tôi có làm gì đi nữa, dù cho ý định của tôi là thiện chí hay không đi
nữa, thì chắc chắn nó sẽ phản tác dụng. Nhưng mà, vậy thì sao? Đâu phải là
tôi sắp chia rẽ đôi uyên ương gắn bó keo sơn nhất thế giới? Chẳng phải rõ
ràng chúng không hợp nhau khi thực tế cho thấy con bé đã có nhân tình,
chấp nhận thử thách đạo đức, trong khi thằng bé thì không? Tôi đang nói lý
lẽ, đương nhiên. Sự thật là, tôi thích nó làm trận làm thượng bỏ đi khỏi cuộc
đời tôi hơn là viễn cảnh Anouk trượt khỏi vòng tay tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.