MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 59

Nếu con đang thắc mắc thì đây, không hề có sự đố kị nào giữa hai anh em
bố, không một chút ganh tị nào từ phía bố, và dù cho bố cảm thấy mình bị
quên lãng như những chiếc xe ô tô bị thiêu rụi ở vùng ngoại ô hoang tàn, thì
bố vẫn rất tự hào về cậu em trai của mình, người anh hùng thể thao. Nhưng
bố cũng lo lắm; bố là người duy nhất nhận ra ở Terry và thể thao, không chỉ
có đơn thuần kĩ năng và tinh thần điền kinh.

Bố chú ý đến điều đó không phải vì cách Terry chơi, mà là cách nó theo dõi
khi ngồi trên ghế khán giả. Đầu tiên là, con đừng hòng cạy răng nó được
một lời trước khi trận đấu diễn ra. Đó là lần duy nhất trong đời bố có thể
nói mình nhìn thấy nó biểu lộ một điều gì đó giống như nỗi lo âu. Và bố đã
nhìn thấy nó đứng trước phiên tòa chuẩn bị tuyên án chung thân, nên bố
biết mình đang nói gì.

Mỗi khi bọn bố đến xem một trận bóng, một cơn phấn khích cao độ sẽ bao
trùm lấy nó - với Terry, một sân bóng bầu dục vắng người là một chốn đầy
bí ẩn và mờ ảo. Trận đấu bắt đầu, và nó sẽ ngồi thẳng lưng háo hức, miệng
hé mở còn mắt dán chặt vào từng cử động. Nó di chuyển thực sự. Như thể
nó nghe thấy một ngôn ngữ mà chỉ có nó mới hiểu. Nó ngồi với một sự
căng thẳng lặng lẽ, giống như đang xem một điều gì thần thánh lắm - như
thể ghi một bàn thắng trong ba mươi giây cuối cùng là một hành động bất
tử. Sau một trận đấu, thắng hay thua, toàn thể tâm hồn nó dường như được
lấp đầy sự thỏa mãn. Nó được sống trong sự nhiệt tình mê muội! Khi đội
bóng nó ủng hộ ghi bàn, nó rùng mình. Bố đã tận mắt trông thấy nó làm thế,
và bố cóc cần biết người ta nói gì, một đứa bé trai rùng mình trong cơn
phấn khích mê muội là điều khiến người ta nổi da gà. Nó không chấp nhận
kết quả hòa. Con sẽ không nói chuyện được với nó sau một trận hòa. Những
lần phạt của trọng tài cũng khiến nó trở nên kích động. Bố thường nói,
“Chúng ta về nhà được chưa?” và nó sẽ từ từ quay sang nhìn bố, ánh mắt
tràn ngập nỗi đau, hơi thở ngắn; trông như đang chịu nhiều đau đớn. Ở nhà,
sau những trận đấu làm nó không hài lòng, tất cả mọi người đều phải đi rón
rén (một việc chẳng dễ dàng nếu con đi bằng nạng).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.