MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 60

Như bố đã nói, Terry và bố khác nhau về cơ thể. Cử động của nó rất thả
lỏng, nhẹ như không, thành thật, và nhanh nhẹn, trong khi của bố thì khó
nhọc, đau đớn, ngập ngừng, và lạc lõng. Nhưng sự khác nhau của hai đứa
có thể được cảm nhận rõ nhất ở nỗi ám ảnh, và những nỗi ám ảnh trái
ngược có thể là sự chia rẽ thực sự. Ví dụ như, nếu con có một đứa bạn cứ
lải nhải suốt ngày về chuyện chưa tìm thấy tình yêu còn một đứa bạn khác
là diễn viên, cả đời chỉ nói được mỗi chuyện Thượng đế đã cho nó chiếc
mũi đẹp thế nào, thì sẽ có một bức tường nhỏ chặn giữa hai đứa ấy và cuộc
trò chuyện sẽ tan rã thành những cuộc độc thoại giành giật. Nói cách khác,
đây là điều bắt đầu xảy ra giữa Terry và bố. Terry chỉ nói về những người
hùng thể thao. Bố cũng quan tâm một chút, nhưng một phần quan trọng của
việc thần tượng một người hùng là tưởng tượng những nghĩa cử anh hùng
đó là của chính mình. Thực tế thì, bố chỉ có niềm vui đơn sơ khi tưởng
tượng bản thân ghi một bàn thắng hoặc chạy 1.600 mét mất bốn phút.
Những cơn mơ mộng hão huyền kiểu như đám đông cuồng nộ hò hét, “Cậu
ta chạy nhanh nhỉ?” không khiến bố thỏa mãn đến vậy. Rõ ràng bố cần một
dạng anh hùng khác hẳn.

Nỗi ám ảnh của Terry cuối cùng đã chiếm lĩnh cuộc đời nó; mọi việc từ ăn
uống đến đi nhà vệ sinh trở thành những lần gián đoạn ngoài ý muốn giữa
thời gian nó chơi, tập luyện, hoặc nghĩ về thể thao. Trò chơi bài làm nó
chán, sách vở làm nó chán, ngủ nghê làm nó chán, Thượng đế làm nó chán,
thức ăn làm nó chán, tình cảm làm nó chán, bố mẹ làm nó chán, và cuối
cùng bố cũng làm nó chán. Bọn bố bắt đầu cãi nhau về những chuyện vớ
vẩn, hầu hết là về cách cư xử của bố: giờ thì nó đã ra ngoài tận hưởng cuộc
sống với những đứa trẻ không nằm trên giường rên rỉ, sự tiêu cực lấn át của
bố và sự bất lực trước thú vui của bố trở nên chán ngắt với nó. Nó bắt đầu
trách móc bố vì mọi chuyện nhỏ nhặt: nó không thích cách bố dùng nạng vỗ
nhẹ lên vai người khác khi bố muốn đi qua họ, nó không thích cách bố phát
hiện ra rất nhanh chóng điều khiến người ta tự hào nhất rồi ngay lập tức chế
giễu điều ấy để khiến họ bẽ mặt, nó mệt mỏi trước sự nghi ngờ sâu xa của
bố đối với mọi người và mọi việc, từ cánh cửa nhà thờ đến những nụ cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.