MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 603

nhưng cũng có một ít tỏa ra từ cái máy trên sân khấu. Các vũ công thoát y
đang làm công việc tẻ nhạt quen thuộc quanh mấy cây cột và trước mặt các
doanh nhân. Bạn sẽ không bao giờ ngờ rằng một gã ngốc điên rồ nào đó
từng lái một chiếc MG đỏ lên sàn nhảy. Tôi nhìn quanh - tay bảo vệ là
người khác. Cũng khệnh khạng, cũng ra vẻ đàn anh, nhưng khuôn mặt thì
khác. Mấy cô gái cũng khác. Trông họ trẻ hơn những cô tôi từng thuê
mướn. Tôi! Thuê mướn vũ công thoát y! Với cặp mắt lồi ra khỏi đầu! Tôi!
Được sổ lồng! Trên một hàng rồng rắn những cô nàng ăn mặc thiếu vải
ngấp nghé qua ngưỡng tuổi cho phép! Dù sự thật là, trong hai năm tuyển
chọn, thuê mướn, sa thải, và quản lý các cô gái, tôi không hề ngủ với bất kì
vũ công thoát y nào, chỉ trừ ba người. Trong nghề này, như thế chả là cái
đinh gì.

Chúng tôi chọn một chỗ ngồi trước sân khấu và gọi thức uống rồi nhấm
nháp từ tốn.

“Con không thích ở đây,” Jasper nói.

“Bố cũng không,” tôi đáp. “Tại sao con không thích?”

“À,” nó nói, “con không hiểu logic của các câu lạc bộ thoát y. Nhà chứa thì
còn có lý. Nhà chứa thì con hiểu. Bố muốn chơi gái, bố tới đó chơi gái, đạt
cực khoái, rồi đi về. Thỏa mãn tình dục. Đơn giản. Dễ hiểu. Nhưng câu lạc
bộ thoát y - cùng lắm, nếu bố không cảm thấy họ đáng tởm, thì bố được
kích thích tình dục, rồi bởi vì bố không thể chơi những ả này, bố ra về với
tâm trạng tình dục bức bối. Có gì hay ho đâu nào?”

“Có lẽ chúng ta không khác nhau như con tưởng,” tôi nói, và nó mỉm cười.
Thú thật, khi mà các ông bố cứ hô hào đòi được tôn trọng và nghe lời, tôi
không nghĩ rằng có ông bố nào trên thế gian này lại không muốn một điều
đơn giản từ sâu thẳm trong lòng: được con trai mình yêu quý.

“Ôi Chúa ơi,” Jasper nói. “Nhìn người pha rượu đó kìa.”

“Người pha rượu nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.