MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 677

Rõ ràng Eddie đã quên bẵng mâu thuẫn mười mươi trong quan điểm của
ông ta về quãng thời gian bị lãng phí. Ông ta đã chọn cách tập trung vào
năm năm ở trường y hơn là hai mươi năm đi làm cái việc giám sát bố và tôi.

Ông ta ngồi lên mép bàn và dùng ngón tay cạy cái gì đó ở kẽ răng. Ông ta
nhìn tôi nghiêm nghị, như thể nhặt thức ăn từ răng là một việc ông ta được
học ở trường y.

“Có quá nhiều điều tôi muốn nói với cậu trong những năm qua, Jasper ạ.
Những điều tôi không thể nói vì chúng xung đột với các yêu cầu trong công
việc của tôi.”

“Chẳng hạn như?”

“À, như cậu hẳn đã nhận ra, tôi ghét bố cậu. Và cái việc người Úc tin vào
những thứ rác rưởi của ông ta dù chỉ trong một phút đã làm băng hoại cả
một quốc gia, và làm băng hoại tất cả mọi người ở khắp mọi nơi.”

“Tôi nghĩ vậy.”

“Dù sao thì, vấn đề là, tôi ghét bố cậu. Không, tôi căm thù ông ta.”

“Đó là quyền của ông.”

“Nhưng điều cậu có lẽ không biết là, tôi cũng chẳng thích cậu cho mấy.”

“Không, tôi không biết chuyện đó.”

“Cậu thấy chưa? Cậu thậm chí còn không hỏi tôi tại sao. Đó là điều tôi
không thích ở cậu. Cậu hợm hĩnh và trịch thượng. Thực ra, cậu đã hợm hĩnh
và trịch thượng từ khi mới lên năm.”

“Và đó là quyền của tôi.”

Eddie liếc mắt nhìn tôi hằn học. Giờ thì ông ta không còn giả vờ thích
chúng tôi nữa, có cảm giác như ông ta đã trở nên hiểm ác chỉ sau một đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.