MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 681

rồi. Cậu có thể cảm nhận được nó sắp đến, phải không? Nó giống như một
cơn bão sắp đổ bộ. Nó sẽ là một thứ gì đó hoang dại và bất ngờ và nguy
hiểm và ngu ngốc. Tôi đã thức nhiều đêm nghĩ về nó. Ông ta sẽ làm gì? Cậu
có biết không? Nó là gì? Tôi phải biết. Nhưng tôi chịu. Cậu thấy chưa? Các
người phải đi!”

“Tôi sẽ cố nói với Terry.”

“Cậu không cố, cậu phải làm. Cậu nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra khi bố cậu chết?
Chính cậu là người sẽ thừa hưởng di sản của ông ta, cái di sản làm những
việc điên rồ, không thể tin nổi. Và cậu sẽ trở thành cảnh tượng còn hùng vĩ
hơn cả bố cậu. Và vì lẽ đó mà tôi cam đoan với cậu, nếu cậu không đi ngay
bây giờ, tôi sẽ bám theo cậu cả đời cho đến khi cậu có con trai, và rồi tôi sẽ
đẻ con trai chỉ để cho nó bám theo con trai cậu. Cậu thấy chưa? Đây là sự
nghiện ngập có thể tiếp diễn trong nhiều thế hệ! Trong nhiều thế kỉ! Chúng
ta đang ở thời điểm quan trọng, Jasper ạ. Nếu lúc này tôi không dứt bỏ được
cậu, thì tôi sẽ dính chặt vào cậu mãi mãi.”

Đó là một suy nghĩ không dễ chịu.

“Dù sao thì. Chuyện là thế. Hãy đi nói chuyện với chú của cậu. Nếu cậu ở
lại, tôi không biết mình sẽ làm gì. Cắt cổ cậu trong lúc ngủ, có thể lắm.”
Với suy nghĩ đó ông ta bật ra tiếng cười, kiểu cười mà bạn không nhìn thấy
cái răng nào. “Giờ hãy để tôi được một mình. Tôi phải cầu nguyện với bố
mẹ.”

Eddie đặt một ít bông hoa màu sắc tươi tắn lên sàn nhà và quỳ xuống trước
chúng rồi bắt đầu rì rầm. Ông ta cầu nguyện mỗi ngày để được thành công,
mà đó quả thật là một tin dữ - khi một ông bác sĩ gần nhà bạn cầu nguyện
cho công việc làm ăn của ông ta, bạn nên hi vọng là các thần linh đã không
nghe thấy.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.