MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 682

Trên đường về phòng mình, tôi thò đầu vào phòng Terry. Dù tôi đã gõ cửa
và chú ấy nói vào đi, nhưng chú lại chẳng buồn mặc quần áo vào. Chú đứng
đấy trần như nhộng ở giữa phòng.

“Này, Jasper! Có chuyện gì đấy?”

“Không có gì. Chúc chú ngủ ngon.”

Tôi đóng cửa. Tôi không có tâm trạng nói chuyện với một gã béo khỏa thân
vào lúc này. Nhưng mà, tôi cũng không có tâm trạng muốn bị cắt cổ trong
lúc ngủ. Tôi lại mở cửa. Terry không cử động.

“Chúa ơi, cháu không gõ cửa được sao?”

“Eddie điên rồi. Ông ta dọa sẽ cắt cổ chúng ta trong lúc ngủ.”

“Như thế thì chẳng hiếu khách lắm, nhỉ?”

“Cháu không nghĩ là ông ta muốn giết chúng ta, cháu chỉ nghĩ là với sự có
mặt của mình ở đây, bố cháu và cháu có thể đẩy ông ta vượt quá giới hạn
chịu đựng.”

“Thì sao?”

“Thì chúng ta có nên đi khỏi đây không?”

“Có thể.”

“Tốt.”

“Nhưng chúng ta sẽ không đi.”

“Tại sao không?”

Lông mày Terry nhướn lên, miệng chú mở ra như sắp sửa nói gì đó. Nhưng
lại không nói.

“Terry. Chú có sao không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.