MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 69

ruột gan chúng. Bố tưởng tượng chúng hát những lời chế giễu với cái miệng
đầy máu.

Bỗng nhiên bố nảy ra một ý.

“Bọn chúng đang chơi ăn gian,” bố nói với Terry.

“Thật à?”

“Ừ. Anh ghét trò ăn gian lắm, em có vậy không?”

Hơi thở của Terry trở nên chậm và đứt quãng. Đó là một cảnh tượng kì lạ;
mặt nó thở phì phì như mỡ nóng trong chảo.

Nói không ngoa rằng toàn khuôn mặt của gia đình họ Dean được quyết định
trong buổi chiều hôm ấy trên cây. Bố chẳng lấy gì làm tự hào về bản thân vì
đã kích động em trai mình tấn công những kẻ tấn công bố, và nếu như bố có
cách gì để biết rằng với việc lợi dụng sự cuồng tín của nó dành cho thể thao,
bố đã đặt mua hàng tá bao đựng tử thi trực tiếp từ nhà sản xuất, thì bố sẽ
không làm thế.

Bố không thể kể cho con nghe nhiều về chuyện xảy ra sau đó. Nhưng bố có
thể nói rằng Terry đã leo xuống, giật lấy cây gậy vợt bóng từ thằng Bruno
đang sững sờ, rồi nện vào đầu nó. Bố có thể kể với con rằng màn đánh nhau
diễn ra chỉ mới khoảng mười lăm giây thì Dave, đứa xấu hơn trong cặp sinh
đôi khác trứng, lôi ra một con dao hồ điệp rồi đâm mạnh vào chân Terry. Bố
có thể cho con biết tiếng thét nghe giống cái gì, vì đó là tiếng thét của bố.
Terry không phát ra một tiếng động. Ngay cả khi máu bắn ra từ vết thương
và bố leo xuống chạy đến đám đông để lôi nó đi, nó vẫn im lặng.

***

Ngày hôm sau, trong bệnh viện, một ông bác sĩ dửng dưng thản nhiên nói
với Terry rằng nó sẽ không bao giờ chơi bóng đá được nữa.

“Còn bơi thì sao ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.