MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 696

nhẹ nhõm vì tôi không hiểu họ nói gì. Khi lão bác sĩ đã rồ ga vọt đi, tôi hỏi
Eddie, “Lão nói gì? Lão sẽ sớm nghỉ hưu chứ?”

“Có tin xấu. Mẹ kiếp! Tin khủng khiếp! Lão bác sĩ đã có một tay học việc
trẻ, sẵn sàng thế chỗ lão.”

Chao ôi, vậy là hết. Cộng đồng này tuyệt đối chẳng có ích gì cho Eddie, và
ông ta biết điều đó.

***

Tôi chỉ muốn ngủ, nhưng vừa về đến phòng mình, tôi biết ngay đó là việc
không thể, vì Caroline đang ngồi trên mép giường tôi.

“Hôm nay dì đã vào làng,” dì ấy nói.

“Làm ơn đi, đừng có thêm mỡ cằm nữa.”

Dì ấy đưa tôi một cái túi da nhỏ có dây rút. Tôi cầm lấy và lôi ra một sợi
dây chuyền với ba vật thể lạ treo trên đó.

“Một miếng ngà voi và loại răng gì đây,” tôi đoán.

“Răng cọp.”

“Phải rồi. Vậy còn cái thứ ba là gì?”

“Mắt của con mèo chết khô.”

“Hay thật. Và con đoán con sẽ bảo bố đeo cái này.”

“Không, nó dành cho con.”

“Cho con?”

“Nó là một cái bùa,” dì nói, và đeo nó quanh cổ tôi rồi ngả người ra sau
nhìn tôi, làm như tôi là một con cún con mắt buồn trong cửa hàng thú cưng.

“Nó có công dụng gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.