MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 736

“Chú nghĩ chú sẽ đi khỏi Thái Lan. Có thể chuyển đến Kurdistan hoặc
Uzebekistan, một nơi nào đấy mà chú không đánh vần được. Chú sẽ cố
gắng gầy dựng một liên doanh ở đấy. Toàn bộ chuyện về bố cháu và
Caroline đã làm chú nghĩ lại một chút. Chú nghĩ mình cần thực hiện một
hành trình lâu dài, trắc trở. Để xem chuyện gì sẽ xảy ra. Chú có cảm giác
ngộ nghĩnh là toàn thể thế giới sẽ tan thành khói bụi. Cuộc chiến đã bắt đầu,
Jasper ạ. Hãy nhớ lấy lời chú. Những kẻ vô sản đang tập hợp hành động. Và
những kẻ tư sản đã có mặt cho một cuộc đua nước rút.”

Tôi đồng ý rằng có vẻ như tình hình đang diễn ra theo hướng đó.

“Chú có định xuất đầu lộ diện và trở về Úc không?”

“Một ngày nào đó chú sẽ trở về và khiến cho tất cả bọn họ sợ chết khiếp.”

“Thôi nào, về nhà thôi,” bố quát to từ trên boong tàu.

Terry nhìn bố và đưa lên một ngón tay để nói chú cần thêm một phút.
“Jasper, trước khi cháu đi, chú muốn cho cháu một hai lời khuyên.”

“Được thôi.”

“Quan sát cháu trong mấy tháng qua, chú nhận ra rằng có một điều mà cháu
mong muốn tột độ. Cháu muốn không bị giống như bố cháu.”

Tôi đã không giấu giếm chuyện đó, cả với bố.

“Đến lúc này hẳn cháu đã nhận ra rằng nếu cháu suy nghĩ can đảm, cháu sẽ
băng qua những con đường đông đúc mà không cần nhìn trước ngó sau, và
nếu cháu suy nghĩ tàn bạo, độc ác, cháu sẽ trở thành kẻ giật phăng cái ghế
mỗi khi có ai đó định ngồi xuống. Cháu nghĩ thế nào thì thành người như
thế ấy. Vì thế nếu cháu không muốn trở thành bố mình, thì đừng huyễn hoặc
mình vào một góc như bố cháu - cháu cần phải suy nghĩ theo hướng mở cửa
tâm hồn, và cách duy nhất để làm việc đó là cứ vô tư sống mà không biết
mình đúng hay sai, hãy chơi trò chơi của đời mình mà không cần phải cố
gắng hiểu ra luật lệ. Hãy thôi phán xét cuộc sống, tận hưởng sự phù phiếm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.