MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 74

Bố nói OK.

Đám đông lặng như tờ. Dave rảo một vòng nhìn vào mặt chúng. “Có ai thắc
mắc gì không?”

Không ai có thắc mắc gì. Chúng vặn vẹo như bị mắc câu.

“Được rồi.” Sau đó Dave quay sang bố nói, “Hút thuốc không?”

Bố không nhúc nhích. Nó phải nhét điếu thuốc vào miệng bố rồi châm lửa.

“Giờ hít vào đi.”

Bố hít vào và ho dữ dội. Dave vỗ lưng bố vẻ thân thiện. “Mày ổn mà, anh
bạn,” nó nói, cười nhăn răng. Rồi nó bỏ đi. Đám đông quá sửng sốt đến nỗi
đứng trơ như phỗng. Bố cố hết sức giữ thăng bằng. Bố nghĩ mình sắp sửa bị
đánh, chứ không phải được cứu. Giờ bố đã là một sinh vật được bảo kê. Nó
làm bố phồng lên như con cá nóc. Bố quay sang đám đông đang chẳng hiểu
đầu cua tai nheo ra làm sao, dùng mắt thách thức chúng. Tất cả chúng đều
nhìn lảng đi, từng con mắt cuối cùng.

Terry Dean tám tuổi đã thỏa thuận với quỷ dữ vì đứa anh trai mười hai tuổi
của nó, đó là điều đã cứu vớt bố. Nó trông thấy bố hôm thì ngồi rúm ró sau
thùng rác, hôm thì chịu đựng sự lánh mặt tẻ nhạt, vì thế - là một đứa em
trung thành - Terry đưa ra lời đề nghị: nếu bọn chúng bảo kê bố, thì nó sẽ
gia nhập băng nhóm điên loạn của bọn chúng. Nó đề nghị làm thực tập sinh
của bọn chúng, một tên du côn tập sự. Ai mà biết tại sao chúng lại nhận lời?
Có thể chúng thích tinh thần của nó. Có thể chúng lúng túng trước yêu cầu
táo tợn của nó. Dù lý do là gì đi nữa, khi chúng buộc nó lấy máu mình viết
bản ghi nhớ nêu chi tiết thỏa thuận, Terry đã không do dự lấy một con dao
Stanley cắt một nhát rồi viết ra thỏa thuận rành rành giấy trắng mực đỏ.

Em trai bố đã gia nhập sớm vào cuộc sống tội ác như vậy đấy. Trong vài
năm tiếp theo, nó dành hết thời gian sau giờ học với Bruno và Dave, và vì
Terry còn quá nhỏ để một mình làm hết những sai bảo của bọn chúng, bố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.