MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 773

“Tại sao điện thoại của tôi lại bị nghe lén?” tôi hỏi, nghi ngờ nhìn cái điện
thoại. Tôi không thể xác định được liệu nó có bị nghe lén hay không.

“Ông có thể đến đợi bên ngoài Ga tàu trung tâm vào chín giờ sáng mai
không?”

“Nếu điện thoại bị nghe lén, vậy thì liệu kẻ nào đó đang nghe lén có cũng
đến đấy không?”

“Ông không cần lo về việc đó.”

“Tôi đâu có lo. Tôi nghĩ là ông sẽ lo ấy chứ.”

“Vậy ông có đến được không ạ?”

“Thôi được rồi. Tôi sẽ đến đó.”

Ông ta gác máy. Tôi nhìn cái điện thoại một lúc, hi vọng nó sẽ bắt đầu tự
nói, giải thích cho tôi tất cả những việc mà tôi không hiểu. Nhưng nó lặng
thinh.

***

Vào chín giờ sáng hôm sau tôi có mặt ở Ga trung tâm, chờ đợi người mà
Chúa mới biết là ai. Tôi ngồi trên một băng ghế và quan sát những người
vội vã đi vào ga để đón những con tàu và những kẻ vội vã rời khỏi ga để
tránh xa những con tàu. Trông họ như cùng một người.

Một chiếc xe ô tô bấm còi tin tin. Tôi quay lại thì thấy một chiếc Mercedes
đen với cửa kính nhuộm màu. Người tài xế rướn mình ra khỏi cửa xe, dùng
ngón tay ra hiệu cho tôi. Tôi không nhận ra anh ta. Khi tôi không nhúc
nhích, anh ta thôi không ngoắc ngón tay nữa mà bắt đầu ra hiệu cho tôi
bằng cả bàn tay. Tôi đi đến đó. Ngay cả khi đứng đối diện với chiếc xe, tôi
vẫn không nhìn thấy ai ngồi ở băng ghế sau.

“Thưa ông Dean, ông vui lòng vào ngồi ở băng sau được không ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.