MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 84

không có hàng rào kẽm gai ở mặt tiền thì trông nó cũng bình thường như
khu tòa nhà chính phủ.

Viên lính gác chồm về trước, áp đầu vào cánh cổng lạnh buốt. “Dự án học
đường à? Đề tài gì?”

“Địa lý,” Terry đáp.

Viên lính gác gãi nhẹ đầu. Bố nghĩ sự chà xát da đầu đã kích thích não anh
ta hoạt động giống như máy đuôi tôm gắn ở đuôi thuyền.

“Vậy thì được.”

Anh ta mở khóa cổng và nó tạo ra một tiếng động rùng mình khi mở ra. Bố
cũng phát ra một tiếng rùng mình khi Terry và bố đi vào trong khuôn viên
nhà tù.

“Cứ đi theo lối này đến khi các em gặp chốt kế tiếp,” viên lính gác nói sau
lưng bọn bố.

Bọn bố di chuyển chậm rãi. Hai hàng rào kẽm gai cao vút được trang trí
bằng dây thép gai chạy dọc theo lối đi ở mỗi bên. Sau hàng rào về phía bên
phải là một khoảng sân bê tông, nơi các tù nhân đang đi tới đi lui, uể oải
quệt vào sương mù. Bộ đồng phục bằng vải jean khiến họ trông như những
bóng ma màu xanh lơ lửng trong cõi âm ti.

Bọn bố đến một chốt gác thứ hai. “Bọn cháu đến đây để gặp Harry West.”

Người lính gác có râu mang nét mặt chán chường, buồn bã như muốn nói
ông ta đã bị trả lương thấp, bị xem thường, và không được ôm trong hơn
một chục năm rồi. Ông ta thọc tay vào những chiếc túi trên người bố rồi sờ
soạng, chẳng tỏ ra vẻ thăm hỏi bạn khỏe không gì cả. Đôi tay ông ta cũng
thò vào túi Terry. Nó cười nắc nẻ.

Khi đã lục soát xong, người lính nói, “Được rồi, Jim, đưa bọn chúng vào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.