MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 128

- Câu thơ ấy có ở trong tập thơ Cửa mở của thi sĩ Việt Phương. Hôm nào

tôi tìm cho anh đọc. - Ngừng lại trong giây lát, Toàn tiếp: - Còn điều anh
băn khoăn về thành phần của các đồng chí bị kỷ luật, tôi nhớ đã đọc được
một câu của Ăngghen, đại để là thế này: Chỉ cần các lãnh tụ giai cấp công
nhân tỏ ra có ý muốn sử dụng bọn vô sản lưu manh du thủ du thực làm cận
vệ quân cho mình, thì họ đã... có tội với phong trào rồi.

- Sao? Một câu nói của Ăngghen!

- Vâng!

- Ăngghen...

Quay phắt lại, ông Quyết Định thở hắt ra:

- Câu nói đó của Ăng ghen à? Giờ mình mới được nghe đấy.

- Tôi đọc đã lâu rồi. Đối với người nghèo khổ, căn bệnh phải đề phòng

nhất, chính là thói tệ lưu manh. Hình như có nhà kinh điển còn nói vậy.

Toàn đáp. ông Quyết Định vỗ trán:

- Hồi đi học trường Nguyễn Ái Quốc, mình có đọc tài liệu về Công xã

Paris. Được biết, Công xã ngay khi thành lập đã nêu khẩu hiệu: Đả đảo bọn
ăn cắp! A bas des voleurs!

Nhổm lên phía trước, Toàn khe khẽ:

- Còn một ý nữa, tiện đây tôi muốn được nói cùng anh. Anh còn nhớ

hôm đi Pha Linh, qua cầu Bản Phiền gặp hiện tượng ông già người Xã bắt
trả tiền mới đưa ván lót cho ô tô qua khe đất lở chứ? Hôm ấy tôi nói, đây là
một tiến bộ hợp quy luật. Anh tán thưởng. Còn vừa rồi thì ông Ké Lanh lên
tiếng phê phán kịch liệt hiện tượng này...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.