MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 151

nhiều việc hợp với sở trường của tôi hơn, có ích hơn. Cho nên thật sự là, tôi
sợ sẽ đến một ngày nào đó tôi sẽ không chịu nổi nữa...

Im lặng tỏa ra từ cặp mắt thấp thoáng nét u sầu chia sẻ của Yên. Toàn

quay đi, nghe thoảng trong gió tiếng Yên khẽ khàng:

- Anh Toàn à, Yên cũng có lần nói với anh Quyết Định thế này. Anh ơi,

sao anh lại quyết định lấy một giáo viên dạy văn giỏi ở trường cấp ba tỉnh
nhà sang để phục vụ riêng cho anh. Ngộ nhỡ anh ấy không thích thì sao?
Anh Quyết Định thần mặt ra một lúc rồi đáp: Thế chả lẽ một bí thư tỉnh ủy
không xứng đáng có được một giáo viên giỏi giúp việc ư?

Toàn cắn môi:

- Tôi biết anh Quyết Định là người rất tốt, rất nhạy cảm và tự trọng rất

cao. Một vương bấn nhỏ trong công việc trong đời sống cũng khiến anh ấy
băn khoăn, áy náy. Thậm chí, anh ấy xấu hổ, trong khi những kẻ khác thì
trơ trơ, vô cảm.

Không ngờ Yên cũng là người đóng bè giỏi. Vật liệu đã được chuẩn bị

từ trên rừng. Giờ, bốn bó củi khô ghép lại, hai bên ép vào hai bó nứa ngộ,
dùng cắng và lạt giang, dây rừng níu lại, thành thân lập tức một cái bè rộng
đủ cho hai người.

- Anh Toàn ngồi ở cuối bè, để Yên chở cho!

- Không được! Đàn ông trên sông nước không đứng cái chịu sào là thế

nào.

- Anh chú ý chỗ Thác Đôi nhé!

- Tôi biết chỗ ấy rồi.

- Có lần Yên bị lật mảng ở đó rồi đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.