MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 239

yêu quý anh thật lòng. Anh đã sống một cuộc đời thật đẹp, một cuộc đời
đầy bi hứng tráng lệ!

Đầu đang rũ xuống, chợt ngẩng phắt lên, ông Đồng đã làm gián đoạn

cảm xúc của Toàn. Khật khừ đi lại gần Toàn, cặp mắt bạc xác bỗng đỏ sọng
như chảy máu, ông đặt hai bàn tay xương xẩu lên vai Toàn:

- Toàn à. Anh gọi Toàn là chú chẳng phải vì chú nhỏ tuổi hơn anh đâu,

mà là vì chú để lại trong anh tình yêu và sự tin cậy như tình yêu, sự tin cậy
đối với một người ruột thịt. Sống với nhau, như người Mông nói, phải nhìn
nhau một tí, mới nên cơm canh. Thành ra, như thế đầy, trước hết chú đừng
để tâm tới những chuyện láp nháp của bọn anh.

Nén một cơn ho, mặt đỏ rửĐồng tiếp, giọng khàn đặc:

- Còn anh, lân múa hay nhờ pháo nổ thôi, chứ có gì hơn đâu. Đời Tây

Hán bên Tàu, Hàn Tín đang mai một giữa đám đông thì gặp Trương Lương.
Nhờ Trương Lương tri ngộ, biết đến cái chí lớn, cái tài cao của mình mà
Hàn Tín có dịp thi thố tài năng. Nếu so sánh cốt lấy tinh thần thì anh cũng
tương tự vậy. Anh đang sống một cuộc đời của một lãng nhân rất tầm
thường. Một cuộc đời lầy cái thú tiêu dao làm cốt lõi. Lấy sự lập dị khác
người làm thích. Lấy oai vũ làm nết tốt. Thì anh gặp ông Quyết Định, gặp
Cách mạng. Và thoạt đầu thì cũng chỉ nghĩ: Trời đã cho ta chút tài mọn thì
ắt có người dùng đến thôi... Nhưng mà... kìa anh lan man cái gì thế nhỉ?

Khẽ đẩy Toàn ra xa một chút như để nhìn rõ Toàn hơn, giọng ông Đồng

bỗng trở nên thống thiết lạ thường:

- Toàn à. Thật ra thoạt đầu anh cũng không hiểu chú đâu! Một thầy giáo

trẻ tuổi, có tầm hiểu biết sâu rộng như chú, tại sao lại đâm đầu vào con
đường này? Hay là chú cũng như bao kẻ muốn dấn thân vào con đường
quan lộ? Nghĩa là hãy chịu khó làm tên tiểu đồng cắp tráp theo hầu quan
đầu tỉnh ít lâu, rồi sau đó nhờ ơn mưa móc, kiếm chác được tí lợi lộc, được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.