MỘT MÌNH Ở CHÂU ÂU - Trang 22

“À, cũng được lo hết rồi; mình trình bày với chị bề trên và chị đưa vé

cho mình. Mỗi tháng, mình được 15 euro để chi các khoản riêng như Việt
nói. Nhưng bọn mình không có đi ra ngoài nhiều như người thường, hôm
nay mình ra gặp Việt thì mình trình bày với chị bề trên là em xin phép ra
ngoài gặp gia đình từ Việt Nam sang.”

Chị cho tôi biết chị sống cùng với một sơ người châu Phi nữa trong một

căn phòng nhỏ. Tôi không nhịn được tò mò nên cứ căn vặn chị mô tả tỉ mỉ
cho tôi xem phòng đó trông thế nào, diện tích bao nhiêu mét vuông, đồ đạc
chính xác có những gì, giường có đệm không, có toilet riêng không, có ti vi,
radio, máy tính không, có Internet không, vân vân… Chị cười, kiên nhẫn trả
lời tôi rằng phòng của chị khoảng 12 mét vuông, trong phòng có vài cái ghế
gỗ, hai cái bàn, không có tivi với radio, Internet thì có ở một cái máy tính
chung cho mọi người và chỉ dùng vào cuối tuần. Chị và sơ cùng phòng mỗi
người có một giường ngủ đơn chứ không có phòng ngủ riêng và quanh
giường của mình thì “mình cũng có thể trang trí tùy theo sở thích”.

“Thế sở thích của chị là gì?”

“Mình chỉ muốn phụng sự Chúa thôi!” Chị Mai cười ngất trước sự háo

hức của tôi.

“Thế chị trang trí quanh giường thế nào? Các bạn của chị trang trí như

thế nào?” (Tôi cứ hình dung các phòng ký túc xá của sinh viên ở Việt Nam
với những cái giường cá nhân quây ri đô, và những bức tường dán đầy ảnh
Brad Pitt.)

“Mình thì không trang trí gì cả; chỉ có ảnh Chúa,” chị Mai cười. “Các chị

em khác cũng thế. Có người thì có ảnh gia đình, có người thì không.”

Tôi càng tò mò không biết sống trong nhà dòng thì thế nào.

“Chị Mai ơi, cho em vào sống với chị mấy ngày được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.