điểm hiện tại, với khoảng hơn hai tỷ tín đồ, trong đó có quá nửa thuộc
Thiên Chúa giáo La Mã.
Với tôi, mục đích hành hương này hoàn toàn không có. Từ lâu tôi đã
nghĩ, ngoại trừ chuyện một người xuất thân trong gia đình nào và xã hội
nào, sự lựa chọn tôn giáo của người đó còn phụ thuộc tạng người. Tạng của
tôi không sao tin được những điều cơ bản mà người theo đạo Thiên Chúa
nào cũng tin: có một đấng sáng tạo, gọi là Chúa Trời, đã tạo ra thế giới và
con người từ cát bụi; loài người đã phản bội lại Chúa và vì thế mà tất cả
chúng ta sinh ra đã có tội lỗi khởi thủy; tuy nhiên Chúa thương loài người
nên đã cử con duy nhất của Ngài là Jesus xuống chịu tội cho loài người
bằng cách chết trên thánh giá; và những ai tin nhận Chúa sẽ được rửa sạch
tội lỗi để lên thiên đường sau khi chết còn tất cả những người không tin
Chúa sẽ xuống địa ngục
[7]
.
[7] Dĩ nhiên là một số dòng chỉ tin chúa Jesus là sứ giả của Chúa chứ không phải con của Chúa.
Đi nhà thờ với Quang Anh đến hai năm và dầu cố gắng hết sức, tôi vẫn
không sao chấp nhận được những điều này. Có cái gì đó trong tôi cứ cưỡng
ra. Có lần, khi hết cả kiên nhẫn với tôi, Quang Anh đã nói:
“Tại sao chị bướng thế nhỉ? Chị không chịu tin nhận Chúa chẳng qua là
do chị kiêu ngạo chứ không phải vì nó phi logic. Chị sợ người ta bảo chị
ngu ngốc.”
Bướng thì tôi công nhận, nhưng sợ người ta bảo mình ngu ngốc thì chắc
chắn là không.
“Em nhầm,” tôi nói. “Nếu thực sự có Chúa, và Chúa đã để Jesus chết
trên thánh giá để rửa tội cho con người, thì chị hết tội rồi, tại sao chị lại phải
theo Đạo, mà không chị lại còn phải xuống địa ngục. Đã bảo là chết để đền
tội thay rồi mà vẫn còn bắt vào đạo mới được chuộc tội thật; cái lỗi đấy là
lỗi phiên dịch và cưỡng ép của nhà thờ, chị chẳng tin Chúa tử tế nào lại ép