MỘT MÌNH Ở CHÂU ÂU - Trang 40

Tôi bật cười. Ôi chị Mai ơi, có lẽ không nên mong được thử thách bằng

tình yêu với một người đàn ông trong lúc đã được hứa hẹn hoặc kết hôn với
một người khác. Thử thách ấy không phải là một thứ nên được mong chờ
đâu. Nó có khả năng hủy hoại chị theo những cách không thể tưởng tượng
được; đã có quá nhiều người rơi vào cái vết xe đổ ấy. Như trong Kinh Cựu
ước, Adam đã nghe con rắn và Eva mà ăn quả táo cấm, và mở mắt, và biết
mình đang trần truồng, và lần đầu biết thế nào là xấu hổ, và Adam đã phải
ra khỏi thiên đường.

“Nhưng như thế tức là tình yêu với Chúa của mình không đủ mạnh rồi,”

chị Mai nói. “Và như thế thì mình ra khỏi nhà dòng là đúng. Các chị trong
nhà dòng đều cảnh báo mình rằng sẽ rất khó, nhưng mình mong là lúc đó,
mình sẽ đủ tình yêu với Chúa để chọn Chúa.”

“Chọn” – chính là cái từ này. Tất cả khó khăn của cuộc sống chúng ta, dù

là khó khăn thật hay ảo tưởng, hẳn đều nằm ở cái từ này. Làm sao để biết
mình chọn đúng? Làm sao biết lựa chọn của mình tối ưu? Làm sao để biết
lựa chọn của mình có nghĩa khi mà thông tin và thời gian luôn luôn hữu
hạn?

-

Chị có bao giờ tiếc không? Tiếc là chị đã theo đạo? Chị không được ra

ngoài, đi chơi, đi du lịch như em, rồi lấy chồng, có con, rồi làm việc này
việc khác... sống điên rồ, tự do một tí chẳng hạn. Lấy chồng, có gia đình
cũng vui.

-

Không, mình chưa bao giờ tiếc cả. Mình cảm thấy lời gọi của Chúa với

mình rất rõ ràng. Khó giải thích lắm nhưng mà mình muốn cuộc sống này
hơn bất kì thứ gì khác. Mình chưa bao giờ tiếc.

Bên ngoài cửa sổ xe buýt, Rome bắt đầu lác đác ánh đèn. Thành phố đầy

những người hối hả tìm cách vượt qua đám tắc đường để tới một cái đích
nào đó: một buổi hẹn với người yêu, về nhà với chồng con sau giờ làm, trốn
vợ đi vụng trộm với bồ, hoặc tới lớp học đêm sau tám tiếng làm ngày...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.