MỘT MÌNH Ở CHÂU ÂU - Trang 96

Paris, ngày…

Cách đây năm phút, tôi gần như đã ghét Paris khi cô gái gác cổng Đại

học Sorbonne trên phố Thánh Jacques đã trả lời đề nghị được vào thăm
trường của tôi bằng một từ “Non!” và vẻ mặt khinh khỉnh.

Nhưng tôi không bỏ cuộc; tôi đi vòng sang cổng khác và ở đây, người

gác cổng da đen đã cho tôi vào sau khi hỏi tôi vào làm gì và tôi nói tôi là
sinh viên ở Chicago, tôi muốn vào thăm trường, và anh ta nói “Tôi ghét đội
Chicago Bulls

[40]

, tôi thích Michael Jordan nhưng giờ anh ấy ngủ rồi”, và tôi

đã trả lời “Nhưng Chicago còn có nhiều thứ khác, nhất định anh phải thích
một cái gì đó chứ… đội White Sox

[41]

chẳng hạn?”; và anh ta phá lên cười

“OK, vào đi”. Và giờ thì tôi đang ngồi trên một cái ghế đá trong khoảng sân
hình chữ nhật lát đầy đá cổ, đối diện với hai pho tượng: Louis Pasteur và
Victor Hugo. Ở Paris, đi đến đâu cũng có bóng dáng Hugo và vì thế mà tôi
càng cảm thấy mình thuộc về Paris. Thành phố này có một chỗ cho tôi –
nếu không phải giữa những người Paris thì là giữa Paris đầy Hugo; đấy là
một mối tình không cần nói thành lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.