MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 104

thuê mấy người nhưng bà tôi nói họ coi thường bà già, con nít nên không
làm theo ý mình. Bà nói đợi tôi lớn chút nữa sẽ cho mở hiệu cầm đồ và
mong đến ngày tôi treo bảng hiệu Tanaka lên lắm. Không theo y chang như
ngày xưa cũng được. Người ngoài nói bà tôi keo kiệt chứ thật ra ki cóp
cũng là để cho tôi nên tôi thấy tội bà lắm. Cũng biết mấy nhà mắc nợ phố
Toorishin đáng thương lắm, nhưng họ nói xấu bà. Cứ nghĩ đến là tôi trào
nước mắt. Đúng là tôi yếu đuối quá. Sáng nay đi đến nhà Sangorou, nó bị
đau mà cũng không cho ông ba biết, cứ thế đi làm. Thấy vậy tôi đâu mở
miệng đòi tiền được. Con trai mà khóc thì chẳng phải kỳ sao? Bởi vậy tôi bị
bọn du côn Choukichi coi thường hoài.

Sắc mặt bối rối, nó kể điểm yếu của mình, ánh mắt nhìn Midori thật dễ
thương không lời nào tả được.

- Hôm lễ hội, anh mặc đồ đẹp lắm. Tôi mà là con trai thì cũng muốn mặc
thử!

Nhận lời khen từ người mình mong đợi hơn hết, nó mừng rơn.

- Cái gì? Tôi á? Midori mới đúng là đẹp chứ. Ai cũng nói Midori còn đẹp
hơn cả mấy chị Omaki trong phố. Midori mà là chị tôi thì không biết tôi
vênh váo cỡ nào. Đi đâu tôi cũng sẽ đi theo mà hất mặt lên trời. Nhưng tôi
chẳng có anh chị em gì hết nên đành chịu thôi. Nè Midori, lần tới tụi mình
chụp hình chung không? Tôi mặc đồ giống hôm lễ hội, Midori mặc bộ
kimono vải chirimen[27] mỏng đó. Chụp ở hiệu Kato khu Suidoujiri đi, cho
thằng nhà chùa Ryuge tức chơi. Thiệt đó, thằng đó chắc chắn tức điên cho
coi, tức xanh mặt là cái chắc, chắc chắn luôn, xanh chứ không phải là đỏ
đâu. Hay là nó sẽ cười tụi mình, có cười cũng không sao. Ông Katou mà
chụp phóng to treo lên bảng hiệu thì hay quá. Midori không thích hả? Chứ
sao làm cái mặt gì xấu xí quá.

- Chụp xấu thì sẽ bị anh ghét sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.