MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 106

toát cả sống lưng mà trong lòng lại thấy buồn bã vô hạn. Midori hoàn toàn
không nhận thấy điều đó, lúc đầu nó cứ bắt chuyện thân thiện“anh
Fujimoto, anh Fujimoto”.
Trên đường đi học về, nó đi trước mà bắt gặp
một cành hoa lạ bên vệ đường thì thể nào cũng chờ Shinnyo đi sau đó.
“Hoa nở đẹp mà cành cây cao quá, tôi không với tới, anh Nobu cao nên
chắc là tới đó, anh làm ơn hái giùm tôi đi”
, nó đưa mắt nhìn Shinnyo trong
đám bạn. Shinnyo không thể phủi tay làm lơ, nhưng cũng ngại xung quanh
xỏ xiên, nó kéo cành cây gần nhất xuống, lật đật co chân lên bẻ rồi vội đưa
như ném vào người Midori, sau đó bỏ đi một nước. Midori cũng có lúc bỏ
qua, chỉ nghĩ thái độ thật khó ưa, nhưng mấy lần như vậy thì nó thấy như bị
chơi xỏ. “Với người khác đâu có vậy, chỉ với mình là khó chịu, hỏi gì cũng
chẳng trả lời, đi bên cạnh thì lảng đi chỗ khác, bắt chuyện thì bị giận, ậm ừ
đến phát chán, chẳng biết làm sao cho vui vẻ”
. Người khó chịu như vậy nó
muốn mắng cho bõ ghét. Không phải chỗ bạn bè nó đã không thèm hỏi
tiếng nào. Dần dần Midori không biết làm sao để Shinnyo vui vẻ, nó không
quan tâm nữa. Không có việc gì thì dù có đi chạm mặt nhau nó cũng không
thèm nói gì, có gặp nhau giữa đường nó cũng không cố ý chào hỏi, giữa hai
đứa tự lúc nào có một con sông lớn vắt ngang, chẳng tàu bè qua lại. Hai đứa
đi hai bên bờ sông với những tâm tư riêng.

Kể từ hôm sau lễ hội, Midori tuyệt nhiên không đi học, đương nhiên là chưa
hết mắc cỡ với vết guốc trên trán. Vết dơ có thể rửa được nhưng nỗi ấm ức
trong lòng thì không tài nào xóa sạch. Dù là phố Omotemachi hay
Yokochou gì thì cũng chung một trường, có khác gì nhau, sao lại phân biệt
mà đem kiêu hãnh vào đây. Nó nghĩ mình là con gái, dù sao cũng yếu đuối
đấu không lại rồi. Buổi tối hôm đó thật sự không cân sức. Ai cũng biết
thằng Choukichi phá phách cỡ nào rồi nhưng nếu không có Shinnyo đứng
sau chống lưng thì chưa chắc nó dám náo loạn phố Omotemachi như vậy.
Trước mặt người khác thì tỏ vẻ rụt rè, ngoan ngoãn nhưng sau đó là cầm
đầu giật dây thì chắc chắn đó là trò của Fujimoto. Cho dù học lớp trên đi
nữa, học giỏi đi nữa, là ông chủ nhỏ của chùa Ryuge đi nữa thì Midori nhà
Daikoku này cũng có mượn tờ giấy nào đâu mà phải chịu thái độ như vậy,
phải bị gọi này nọ như vậy. Không biết chùa Ryuge nổi tiếng thế nào chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.