MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 102

Midori trả lời:

- Có gì mà anh phải xin lỗi?

- Nói vậy chứ cũng tại tôi bị tụi nó ghét, dù sao cũng là đối thủ của tôi. Phải
mà bà tôi không gọi thì tôi đâu có về và thằng Sangorou đâu có bị đánh.
Sáng nay tôi đến chỗ nó, nó cũng còn tức lắm. Tôi nghe kể lại thôi cũng tức
phát điên. Nghe nói là thằng Choukichi còn ném guốc vào đầu Midori nữa
hả. Thằng đó thiệt quá đáng lắm. Midori à, đừng hiểu lầm tôi nhe. Không
phải tôi biết trước rồi bỏ chạy đâu. Tôi ăn cơm xong định chạy ra liền thì bà
tôi lại hối đi tắm. Tụi nó gây sự lúc tôi không có ở đó mà. Tôi thật sự không
biết gì hết!

Nó cứ xin lỗi rối rít như thể mọi tội lỗi là của mình.

- Có đau không?

Nó vừa hỏi vừa nhìn trán Midori thì con nhỏ nhoẻn miệng cười.

- Gì chứ? Có đau đớn gì đâu. Shouta không được nói cho ai biết là tôi bị
Choukichi ném guốc đó. Lỡ xui mà mẹ tôi nghe được thì tôi sẽ bị la. Ba mẹ
tôi chưa hề đánh lên đầu tôi cái nào, vậy mà Choukichi ném guốc bùn đất
không vào đầu chẳng khác nào tôi bị chà đạp!

Nói rồi nó quay mặt đi, cử chỉ thật đáng yêu. Shouta nói:

- Tha cho tôi đi, mọi việc đều do tôi. Cho nên tôi xin lỗi mà. Vui lên giùm
tôi đi có được không? Midori mà giận thì tôi chán lắm.

Cũng vừa đến gần nhà, Shouta nói:

- Midori ghé nhà tôi chơi không? Không có ai ở nhà hết á. Bà tôi đi thâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.