MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 124

- Đúng là không có đầu óc, nguyên cái đáy nồi to đùng còn dính đầy kìa.
Chế nước sôi vào, cho thêm đường cho ngọt lên thì cũng bán thêm mười,
hai mươi phần nữa đó chớ. Ở đâu chẳng làm vậy, đâu phải có mỗi mình
mày mà lo. Đông đúc vầy không ai hỏi là cái gì đâu, bán đi, bán đi!

Vừa nói nó vừa kéo tô đường ra. Bà mẹ chột mắt của thằng bạn ngạc nhiên
khen:

- Đúng là dân buôn bán có khác, biết nhiều quá ta!

Shouta nói:

- Gì mà biết nhiều. Tại cháu mới thấy nhà bán bánh dẻo phố Yokochou
thiếu nhân đậu cũng làm vậy, không phải cháu nghĩ ra đâu.

Nói rồi nó hỏi:

- Có biết Midori ở đâu không? Sáng giờ tao tìm hoài không thấy đâu. Đằng
nhà bán bút lông cũng không có, hay là trong phố?

Thằng bạn bán dango nói:

- Mm, Midori lúc nãy đi ngang trước nhà tao, rồi băng qua cái cầu nhỏ bên
hông vô phố rồi. Mà Shouta nè, nó lạ hoắc à, tóc cột kiểu Shimada vầy nè...

Nó ra sức dùng tay tả kiểu tóc Midori. “Con nhỏ đẹp thiệt”, vừa nói vừa
quẹt mũi.

- Còn đẹp hơn mấy Oira nữa. Midori mà thành Omaki thì tội nghiệp quá.

Shouta nhìn xuống đất đáp lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.