MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 123

- Tôi sẽ đem đôi guốc của anh về ném ở cửa bếp phía sau, không có vấn đề
gì đâu. Thôi, mau đưa đôi guốc đây!

Nói rồi nó xách đôi guốc đứt quai:

- Nobu đi đi, tí nữa gặp nhau ở trường.

Hai đứa hẹn nhau rồi Nobu đi về phía phố Tamachi gặp chị, Choukichi về
nhà mình. Mảnh khăn hồng đầy tâm sự bay lên rồi vắt lại bên ngoài tấm
liếp.

14.

Năm nay có đến ba ngày lễ hội Otori. Ngày giữa thì bị mưa, còn lại ngày
đầu và ngày cuối như hôm nay, người ta kéo đến đền Otori như sóng biển.
Từ cổng kiểm soát, đông đúc thanh niên nhộn nhạo cười nói như muốn làm
bể tung trụ điện thờ. Con đường chính phố Nakanomachi như thay đổi cả
phương hướng. Dòng người từ khắp nơi Sumichi, Kyoucho đổ về. Tiếng
“hò dô hò dô” vang dậy như chiếc thuyền muốn rẽ làn sóng người ra. Từ cái
quán nhỏ ven sông với tiếng mời gọi của các kỹ nữ cho đến các tửu lầu cao
sang cùng tiếng đàn samisen mê hoặc của các Omaki, tiếng đàn ca vang lên
nhộn nhịp khắp nơi. Hẳn là sẽ có người không thể nào quên hoặc sẽ lưu
luyến niềm vui bất tận này.

Shouta xin nghỉ thu tiền ngày hôm nay, nó đến hàng khoai nhà Sangorou
xem sao, rồi ghé hàng bánh dango có thằng bạn khù khờ cao to:

- Sao, bán đắt không?

- Shou hả, đến đúng lúc lắm, tao hết nhân đậu rồi, bây giờ không biết bán gì
nữa đây. Bây giờ mà đi luộc đậu lỡ giữa chừng khách đến thì sao? Làm sao
bây giờ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.