MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 48

con sao mình phản đối được. Đúng là mình đã từng mơ được làm vợ anh
Roku nhà thuốc lá nhưng đó chỉ là giấc mơ ngọt ngào thuở ấu thơ. Vả lại
anh ấy cũng chẳng nói gì thì làm sao mình lên tiếng. Một giấc mơ có thật
nhưng không lãng mạn, bồng bềnh. Oseki này đã phải dứt khoát, không dứt
khoát không được. Quyết định từ bỏ giấc mơ, về làm dâu nhà Harada nhưng
thời gian đầu mình luôn rơi nước mắt vì không thể nào quên Roku. Roku
luôn nghĩ về mình, có lẽ mình đã khiến anh ra nông nỗi này. Vậy mà nay
mình vấn cao đầu, ăn bận ra vẻ một phu nhân quý phái thế này thật không
hay tí nào”.

Nàng quay sang nhìn Rokunosuke như muốn nói nàng không hạnh phúc
như những gì anh thấy đâu. Nhưng Rokunosuke đang thẫn thờ, không ra vẻ
gì vui sướng khi lâu ngày được gặp lại Oseki thế này.

Họ ra đến đường Hirokoji, Oseki có thể đón được xe khác. Oseki nhẹ nhàng
lấy ít tiền gói lại thật khéo bằng một mảnh giấy hình hoa cúc.

- Anh Roku, như thế này thật thất lễ với anh nhưng anh hãy cầm lấy mua
khăn giấy hay thứ gì đó. Lâu ngày gặp lại nhau thế này, em có nhiều chuyện
muốn nói với anh nhưng không thể nói hết, mong anh hiểu cho. Em chào
anh ở đây. Anh giữ gìn sức khỏe. Mong anh sớm làm cho mẹ anh yên tâm.
Em sẽ luôn cầu nguyện cho anh. Mong anh mau trở lại như anh Roku ngày
xưa và lại chăm sóc cửa hiệu như ngày nào. Tạm biệt anh.

Oseki chào như vậy thì Rokunosuke cầm mảnh giấy.

- Lẽ ra tôi không nên nhận nhưng đây là của cô cho tôi, tôi xin phép nhận
lấy nó. Tôi rất tiếc khi phải nói lời chia tay ở đây nhưng cứ xem như một
giấc mơ. Thôi, cô đi đi. Tôi cũng đi đây. Đường khuya vẫn còn buồn tẻ lắm,
đúng không?

Nói rồi anh cúi đầu kéo xe quay lưng về phía Oseki.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.