MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 47

khách rồi, quay xe ra đó, tôi thấy mệt mỏi. Tôi đúng là ích kỷ và khó ưa
đúng không? Mà thôi, lên xe đi.

Oseki trả lời:

- Gì chứ? Không biết thì chịu chứ đã biết là anh Roku lúc xưa thì sao em
lên anh kéo cho được. Nhưng đêm khuya đường vắng thế này, đi một mình
cũng buồn, anh đi cùng em đến Hirokoji thôi cũng được. Vừa đi vừa nói
chuyện.

Oseki vén vạt áo lên cao. Tiếng guốc vang buồn buồn trên con đường ngập
ánh trăng man mác.

Kousaka Rokunosuke là người bạn thuở ấu thơ mà Oseki không thể nào
quên. Nhà Kousaka phố Ogawa có hiệu thuốc lá nhỏ xinh, gọn gàng. Cậu
con trai Rokunosuke lúc đó ăn mặc chỉn chu, lịch sự, đáng mến, không như
bây giờ đen đúa với vẻ ngoài mệt mỏi, thất chí. Lúc đó cậu ta giỏi giang,
tháo vát đến nỗi nhiều người khen cửa hiệu thuốc lá đông khách hơn lúc
người cha còn sống.

Vậy mà chẳng hiểu sao giờ đây lại thay đổi thế này. Kể từ ngày biết tin
Oseki đi lấy chồng, Rokunosuke thất chí bắt đầu ăn chơi, chẳng mấy chốc
tụt dốc thê thảm. Con trai nhà Kousaka như biến thành người khác, không
biết có bị ma ám hay không mà đến mức này. Ngày đó Oseki đã nghe
những lời bàn tán không hay nhưng phải đến hôm nay nhìn tận mắt mới
thấy đúng như lời đồn.

“Chưa bao giờ mình có thể nghĩ anh ấy có thể ngủ qua đêm trong một căn
phòng trọ rẻ tiền. Anh ấy có tình cảm với mình, suốt thời gian mình khoảng
mười hai đến mười bảy, ngày nào hai đứa cũng gặp nhau từ sáng đến tối.
Dần dần có lúc mình đã tưởng tượng sẽ làm vợ anh, ngồi phía sau quầy
hàng thuốc lá, vừa đọc báo vừa chờ khách. Vậy mà mình lại lấy một người
hoàn toàn không nghĩ đến làm chồng. Cả cha mẹ đều thúc giục, phận làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.