MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 64

như con ốc sên, sống trong căn chòi nhỏ phía sau cửa hàng rau. Có vợ con
cả rồi, lại chẳng phải còn trẻ người non dạ gì để đến mấy chỗ có những
người như tôi thế này. Không phải vì vậy mà tôi đuổi đi chỉ là vì gặp nhau
thì phiền phức lắm. Cho nên thà không gặp nhau mà cứ để anh ta về như
vậy hay hơn. Tôi cũng sẵn sàng tâm lý nếu có bị ghét bỏ hay bị coi như quỷ
cái, rắn độc gì cũng được rồi.

Oriki đặt cây đàn xuống rồi rướn người nhìn xuống cửa sổ.

- Có thấy anh ta không?

- Chắc là về rồi.

Oriki nói bằng một giọng mơ hồ như gió thoảng.

- Căn bệnh của cô là đó đúng không?

Tomonosuke như kéo cô về thực tại. Oriki cười buồn:

- Uhm, anh muốn nói sao cũng được. Tôi chẳng ngại bác sĩ hay nước suối
hay cái gì làm tôi đau nữa.

- Tôi muốn coi mặt thần tượng của cô quá. Anh ta giống diễn viên nào?

- Anh mà thấy thì sẽ ngạc nhiên. Da đen, cao to như thần lửa Fudomyoo
vậy.

- Vậy còn tính tình?

- Anh ta đơn thuần là một người tốt, gần như tiêu tán tài sản vào chỗ này.
Chẳng có gì hay ho hay thú vị cả.

- Sao cô lại từ bỏ anh ta? Đó là điều tôi muốn biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.