MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 67

bao lần giặt với cổ áo đã được lộn trước sau. Bộ đồ được buộc chặt bằng
một chiếc khăn quàng nhỏ, phần áo ở đầu gối được vá khéo bằng những
mũi kim nhỏ nhằm không gây chú ý. Cô làm thêm nghề dán miếng lót guốc
để kiếm thêm tiền. Đây là công việc thời vụ, tranh thủ trước lễ Vu Lan,
nhằm mùa nắng nóng nhất. Dù toát mồ hôi với công việc nhưng khi nhìn số
guốc được xỏ treo toòng teng trên trần tăng dần, cô lại thấy an ủi phần nào.

“Trời đã về chiều, sao Takichi chưa về nhỉ?” - Người vợ tự hỏi - “Cả
Genshichi nữa, đi đâu rồi không biết?”.
Cô dọn dẹp và hít một hơi, chớp
chớp mắt trong vẻ mệt mỏi. Cô gắp một ít than hồng dưới cái nồi đất rồi
đem vứt vào bếp trong căn nhà tồi tàn. Sau đó nhặt mấy cành thông để lên
ngọn lửa thổi phù phù. Khói bay mù khiến lũ muỗi đập cánh tìm đường
chạy trốn. Vừa lúc có tiếng chân Takichi chạy về nhà trên đôi guốc gỗ.

- Mẹ ơi! Con về rồi nè! Con dẫn ba về chung nè!

- Sao trễ vậy? Mẹ cứ lo, tưởng con chạy lên chùa trên núi rồi. Thôi, mau
vào nhà đi!

Takichi vào trước, Genshichi mệt mỏi bước theo sau.

- Ôi! Anh cũng về rồi à? Hôm nay trời nóng quá chừng, em cứ nghĩ anh về
sớm nên chuẩn bị nước tắm rồi đó. Tắm một cái cho mát đi. Takichi nữa, đi
tắm luôn đi.

- Dạ!

Thằng nhỏ nói rồi cởi giày.

- Khoan đã, chờ mẹ chút! Để mẹ pha nước.

Người mẹ đặt cái chậu tắm gần bếp, múc một ít nước nóng rồi pha vào đó,
chuẩn bị sẵn cả khăn cho hai cha con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.