MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 84

lòng ghen tuông của cô với Oriki. Cô không đi thì tôi sẽ đi, đằng nào cũng
giống nhau cả thôi. Tôi chả tiếc gì căn nhà này. Tôi sẽ dắt Takichi đi. Lúc
đó thì cô tha hồ làm những gì cô muốn. Sao? Cô đi hay tôi đi?

Genshichi chưa bao giờ tức giận như vậy.

- Vậy là anh thật sự muốn chia tay?

- Cô thừa biết mà!

Ohatsu đau khổ, tức giận, buồn bã, lòng nghẹn ngào, nuốt nước mắt, không
nói nên lời.

- Là em sai. Hãy tha lỗi cho em. Em đã sai khi vứt bịch bánh Oriki mua
tặng cho Takichi. Hãy tha thứ cho em. Anh nói đúng, đi nói Oriki là quỷ cái
thì em là ma vương. Em sẽ không nói nữa, không nói gì nữa hết. Từ nay về
sau, em sẽ không đề cập đến Oriki nữa. Em cũng sẽ không nói xấu sau lưng.
Xin anh hãy nghĩ lại chuyện chia tay, hãy tha lỗi cho em. Anh biết là em
không còn cha mẹ, anh chị em cũng không, chỉ có mỗi ông chú nuôi cho
thuê nhà lúc xưa đại diện cha mẹ hôm đám cưới, nếu chia tay em sẽ không
biết đi về đâu. Hãy tha lỗi cho em. Anh có ghét bỏ gì em thì cũng nghĩ đến
con. Em xin lỗi.

Ohatsu chống tay xuống đất khóc.

- Không, đã nói không là không!

Nói rồi Genshichi quay mặt vào tường, không buồn nghe thêm một lời van
xin nào của vợ. Anh ta chưa bao giờ đáng sợ đến vậy. Một người đàn ông
có thể bị bỏ bùa mê đến mức như vậy sao? Sẵn sàng giũ bỏ vợ như vậy thì
anh ta cũng có thể bỏ mặc đứa con đáng thương chết vì đói lắm chứ. Những
lời xin lỗi để cứu vãn cuộc hôn nhân không ăn thua gì nhưng còn đứa con.
Ohatsu gọi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.