MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 93

Thằng Choukichi tử tế với những từ ngữ lâu nay chẳng nói bao giờ.

Một đứa là con trai nhà lao động chân lấm tay bùn, với thắt lưng và guốc
rơm bình dân, một đứa là cậu ấm ăn vận tử tế, áo khoác màu da thắt lưng
heko[18] tím. Từ suy nghĩ cho đến lời ăn tiếng nói đều hoàn toàn khác
nhau. Khi Choukichi lên tiếng khàn khàn gọi trước cổng chùa, vợ chồng
hòa thượng đã lấy làm khó chịu. Tụi nó học cùng một trường nên khi
Choukichi bị mấy đứa trường công mở miệng chê “trường tư này trường tư
nọ” thì họ cũng đã không ưng trong bụng vì Nobu cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Họ vốn không ưa gì thằng Choukichi nên chẳng muốn dây dưa gì. Thằng
Choukichi mà thua thì tội lỗi trút lên đầu thằng Shoutarou nhà Tanaka
không ít. Dù có lý do phải trái gì đi nữa nhưng Shinnyo vẫn không thể từ
chối nên đành:

- Vậy thì tôi sẽ vào nhóm của anh. Không phải tôi nói xạo chứ bên nào hạn
chế gây sự, cãi nhau là sẽ thắng đó. Còn nếu bên kia gây chiến trước thì
đành chịu. Mà lỡ có chuyện gì thì cỡ Shoutarou nhà Tanaka là chuyện nhỏ.

Nói rồi Shinnyo quên hẳn mình không có chút sức lực gì, kéo hộc bàn lấy ra
con dao nhỏ Kokaji quà Kyoto cho xem. Choukichi nhìn chằm chằm rồi
nói:

- Coi bộ bén quá ta. Mà bộ đến mức phải múa cả cái thứ nguy hiểm này
sao?

3.

Mái tóc của nó nếu xõa ra thì chắc chắn dài chấm gót, được bới nhẹ lên cao,
tóc trước dài phủ che chân mày. Kiểu bới đó gọi là shaguma[19], nghe cái
tên có hơi đáng sợ nhưng đây là kiểu tóc đang thịnh. Cả con gái nhà giàu
cũng làm theo kiểu này. Da trắng, mũi thanh tao, miệng tuy không nhỏ
nhưng chúm chím nên không thấy xấu xí, nếu tách ra từng nét một thì thua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.