MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 148

ta mà tôi mới suy nghĩ thực sự đến Lancelot.
- Tôi rất muốn tin - Neele nói - Tuy nhiên, hãy còn nhiều điều được giải
thích. Về cô Ruby MacKengie chẳng hạn. Tôi gần như chắc chắn…
Cô Marple không để ông nói hết:
- Ông nói đúng! Nhưng ông lầm về con người cụ thể... Ông thử đi nói
chuyện một chút với Jennifer Percival xem?

2
- Thưa bà Jennifer Fortescue, nếu không có gì bất tiện, bà có thể cho biết
tên hồi con gái của bà là gì? - Neele hỏi.
Jennifer tái mặt. Neele nói luôn:
- Bà đừng ngại? Cứ nên nói thật là hơn. Bà tên là Ruby MacKengie, tôi có
sai không?
Jennifer lắp bắp:
- Như vậy là có tội sao?
- Không - Neele nhẹ nhàng đáp - Mấy hôm trước đây tôi đã đến thăm bà
thân sinh ra bà, ở nhà an dưỡng Pinewoođ.
- Bà giận tôi lắm - Jennifer nói - Tôi không dám đến thăm bà nữa. Tội
nghiệp mẹ! Mẹ rất yêu bố.
- Cụ nhà đã hy vọng bà sẽ trả thù cho cha?
- Phải. Tối nào, mẹ cũng bắt chúng tôi thề trên Kinh Thánh là phải giết hắn!
Tất nhiên, sau này trở thành y tá, tôi hiểu mẹ tôi không còn sáng suốt đầu
óc.
- Nhưng bản thân bà, bà cũng có ý muốn trả thù Chứ?
Jennifer lưỡng lự một lát:
- Có. Thực tế là Rex Fortescue đã giết cha tôi. Không giết bằng súng đạn
hay dao găm, thì cũng là để mặc cho cha tôi chết, không khác gì nhau.
- Vâng, về mặt đạo lý thì không khác.
- Tôi quyết tâm bắt lão trả giá! Một lần bạn tôi được chỉ định chăm sóc con
trai lão trong bệnh viện, tôi đã đề nghị được thay thế cô ta. Lúc đó, cũng
chưa biết mình sẽ làm gì... Có điều là chưa bao giờ tôi có ý định giết Rex
Fortescue. Có lẽ lúc đó tôi nghĩ mình sẽ chăm sóc con lão thật tồi để cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.