Agatha Christie
Một Nắm Lúa Mạch
Dịch giả: Dương Linh
Chương XXVIII
1
Cô Marple đóng chiếc túi du lịch, nhìn quanh phòng một lượt. Không quên
gì.
Grump mang hành lý đi rồi, cô lên chào từ biệt bà Ramsbottom.
- Tôi chưa làm được gì để đền ơn hiếu khách của bà. Mong bà thứ lỗi...
Bà Ramsbottom bỏ dở cỗ bài, quay đầu lại:
- Cuối cùng, cô đã tìm được cái cô muốn?
- Vâng.
- Và đã nói hết với ông thanh tra?
- Vâng.
- Ông ấy sẽ vạch mặt thủ phạm?
- CÓ lẽ phải mất một thời gian nữa, nhưng chắc được.
- Cô là người rất thông minh và rất tinh, điều đó tôi đã thấy ngay lần đầu
nhìn cô. Tôi không trách gì những điều cô làm. Kẻ ác phải bị trừng phạt.
Mà trong nhà này, có kẻ ác. Máu ác ấy, may mắn thay, không phải từ dòng
ngoại. Tội nghiệp Elvira, em gái tôi, nó thật điên rồ, dại dột! Nhưng rồi có
đi đến đâu!
Bà Ramsbottom lật một quân bài trên bàn:
- Bồi đen! Một chàng đẹp mã, nhưng không tim... Đó chính là điều ta lo
ngại... Dù là người xấu, người ta đôi khi vẫn có cảm tình... Hắn có duyên,
và định dùng làm bung sung... Hắn đã nói dối về cái giờ hắn từ biệt ta tối
hôm đó. Ta không muốn nói lại, nhưng ... từ lúc đó, ta đã biết hắn là thế
nào!... Song, cô biết đấy, ta không thể nói ra... Dù sao nó cũng là con trai
của Elvira, em gái ta! Nhưng cô Marple ạ, cô đã làm những việc cần làm!
Ta chỉ thương con vợ nó...
- Tôi cũng vậy - cô Marple nói.
Pat Fortescue chờ cô Marple bên ngoài để nói lời từ biệt:
- Rất tiếc là cô lại đi - cô nói.