MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 37

- Cho bà uống cái gì trợ lực.
Tiếng Vivian Dubois ngọt ngào vang lên:
- Thế thì mang cho bà một ly cô nhắc?
Đồng thời, Dubois mở một cửa bên để Neele, vẫn đỡ bà Fortescue, bước
vào. Vivian Dubois vào theo, rồi Grump mang một chai rượu và hai cốc tới.
Adèle Fortescue để mình rơi phịch xuống ghế, đưa tay lên che mắt. Bà cầm
ly rượu do thanh tra đưa, uống một ngụm, rồi nói:
- Cám ơn!... Bây giờ, ông nói xem, chuyện gì đã xẩy ra? Ông ấy lên cơn
đau tim?
- Không phải...
- Ông vừa nói ông là thanh tra cảnh sát?
Câu hỏi này là của ông Dubois. Neele cười lịch sự, đáp:
- Ông đã nghe đúng. Tôi là thanh tra Neele, Sở cảnh sát hình sự.
Dubois hơi nhăn cái mũi, hàm ý không ưa sự có mặt của cảnh sát trong nhà.
- Như vậy có phải là ông Fortescue mất trong hoàn cảnh đáng ngờ?
Neele coi như không có Dubois, nói với bà Fortescue:
- Tôi sợ khó tránh phải mở một cuộc điều tra...
- Điều tra? Tại sao?
Neele nhẹ nhàng giải thích:
- Cảnh sát không thể không tìm hiểu nguyên nhân thực của cái chết của
chồng bà.
Và nói thêm:
- Chúng tôi phải xác định thật cụ thể xem sáng nay trước khi đi làm, ông
Fortescue ăn gì, uống gì.
- Ông cho là ông ấy bị đầu độc?
- Tiếc rằng có thể là như vậy.
- Tôi không tin!... Trừ khi... ông muốn nói, đầu độc bằng thức ăn?
Đoạn cuối câu nói rất khẽ, như tiếng thều thào.
- Bà hiểu việc đó như thế nào? - Neele hỏi.
Làm như không nghe thấy, bà Adèle nói rất nhanh:
- Nhưng tất cả chúng tôi, có ai làm sao đâu?
Dubois đưa tay nhìn đồng hồ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.