MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 106

- Guồng lên, guồng lên! - cuối hàng giục đầu hàng.

Đoàn của ta đã tới được đầu phố, còn đoàn xưởng cơ khí khuất sau

dãy nhà ở. Tuy không nhìn thấy nhau, song hai đối thủ vẫn tiếp tục cuộc
đua. Chạy giữa phố đoàn ta có lợi thế hơn đối thủ. Đường bằng phẳng lính
áp tải ở hai bên cũng đỡ bị vấp. Nhất định ta phải tới trước chúng!

Một lí do nữa khiến quân ta phải về trại sớm hơn bọn cơ khí, bởi vì

bọn này bị khám đặc biệt kĩ. Kể từ cái vụ cắt đầu nhau trong trại, trại
trưởng cho rằng chính bọn ở xưởng cơ khí đánh dao rồi tuồn vào trại. Bởi
vậy lính canh khám rất kĩ rồi mới cho chúng vào trại. Cuối thu vừa rồi lạnh
như thế, đất cứng cả lại, vậy mà họ vẫn quát chúng:

- Toán cơ khí, cởi ủng ra! Cầm ủng vào tay!

Thế là đám tù phải đứng chân trần cho họ khám xét. Bây giờ thời tiết

băng giá, tụi lính khám theo xác suất:

- Nào, cởi chân phải ra! Còn anh kia - chân trái!

Tên tù cởi một bên ủng và cứ thế nhẩy lò cò một chân, dốc ngược

chiếc ủng kia lên, tháo tung cả giẻ quấn chân cho bọn lính thấy là không có
dao.

Sukhov nghe đồn, không biết có đúng hay không, rằng tù nhân bên

xưởng cơ khí đã giấu dao trong cái hai cột bóng chuyền mà chúng khuân
vào trại từ dạo hè - mỗi cột mười con. Cho đến giờ thỉnh thoảng người ta
vẫn tìm thấy dao ở chỗ này chỗ nọ trong trại.

Họ rảo bước qua câu lạc bộ mới xây, dãy nhà ở, xưởng thợ mộc và

xưởng chế biến gỗ, rẽ sang đường dẫn thẳng tới trạm gác của trại giam.

- Hu- gu -u! - cả đoàn tù nhất loạt hô vang.

Quân ta đã tới đích trước - đó là chỗ cắt nhau của hai con đường. Đám

cơ khí bị tụt hậu mất khoảng trăm rưởi mét trên con đường mé phải.

Bây giờ anh em có thể đi thong thả. Ai cũng phấn khởi, hể hả. Sự hể

hả của bầy thỏ: hoá ra vẫn còn có những con vật khác sợ ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.