MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 107

Đến trại rồi. Buổi sáng như thế nào thì bây giờ vẫn như thế, vẫn trời

tối đen, những ngọn đèn xung quanh hàng rào trại, đặc biệt ở chỗ trạm gác
thì dầy đặc. Chỗ lục soát tù sáng trưng như ban ngày. Nhưng anh em còn
chưa đến được chỗ đó...

- Đứng lại! - Viên trưởng toán áp tải hô lên. Và sau khi đưa tiểu liên

cho một tên lính, hắn chạy lại gần đoàn tù (có lệnh cấm không được mang
súng lại gần tù). - Những ai mang củi đứng bên phải, vất ra đây!

Những người đứng phía ngoài chả muốn giấu làm gì, một bó, hai bó

rồi ba bó bay trên không. Có vài người muốn tuồn bó của mình vào phía
trong, song những người bên cạnh ngăn lại:

- Làm như thế nó lại lấy hết củi của mọi người bây giờ! Vất cho lẹ đi!

Kẻ thù chính của phạm là ai? Là phạm khác. Nếu các phạm không

cạnh cựa lẫn nhau, thì các sếp trên khó có thể làm gì được họ.

- Đằng trước bước! - Viên trưởng toán hô to. Đoàn tù bước về phía

trạm gác.

Trạm gác nằm ở chỗ cắt nhau của năm con đường. Một tiếng trước ở

đây đông nghẹt người của các đội tù khác từ chỗ làm việc trở về. Nếu
những con đường này xây xong và trở thành phố, thì chỗ trạm gác và nơi
khám xét tù sẽ trở thành quảng trường chính của thành phố. Bây giờ các
đoàn tù đổ về giống khi ấy các đoàn diễu hành tiến tới quảng trường trong
những ngày lễ hội.

Bọn giám thị đã có mặt ở trạm gác và đang sưởi. Họ bước ra và dừng

lại, dàn hàng ngang trên đường.

- Mở áo bông ra! Mở áo trấn thủ ra!

Và những đôi tay bắt đầu làm việc. Trong khi lục soát, trông như giám

thị đang ôm lấy tù, vỗ vỗ hai bên sườn họ. Giống y như cuộc khám xét ban
sáng.

Bây giờ có cởi áo ra cũng cóc sợ, sắp về tới nhà rồi! Tất cả mọi tù

nhân đều nói như vậy - “về nhà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.