MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 13

chẳng vội, vớt hết những mẩu cá thối bé tí lẫn trong đám lá bắp cải, rồi nhổ
xương ra bàn. Khi xương cá chất thành đống sẽ có một người nào đó gạt
xuống đất trước khi đội mới ngồi vào, và rồi xương sẽ bị dẫm nát bét dưới
đất.

Nhổ ngay xương xuống sàn bị coi là bất lịch sự.

Giữa nhà ăn có hai dãy không ra cột nhà, không ra dàn chống. Ngồi

cạnh một trong những cái cột ấy là Fechiukhov, người cùng đội với
Sukhov, đang giữ suất sáng cho anh. Đó là một trong những thằng vét đĩa
nhất đội, còn kém cả Sukhov nữa. Bề ngoài tưởng chừng mọi người trong
đội ai cũng như ai -

cũng áo bông đen, cũng mang số - nhưng bên trong thì khác nhau lắm

- có thứ bậc, đẳng cấp rõ ràng. Buinovski, chẳng hạn, không thuộc hạng
người ngồi giữ bát cho kẻ khác, hay chẳng phải việc nào Sukhov cũng phải
dúng tay vào, đã có những kẻ thấp kém hơn anh phải làm.

Nhìn thấy Sukhov, Fechiukhov thở dài và đứng dậy nhường chỗ cho

anh.

- Nguội hết cả rồi, tôi đã định sơi hộ anh. Cứ tưởng anh nằm nghỉ ở

nhà đá cơ.

Hắn không đứng chầu, vì biết Sukhov sẽ không để lại chút gì cho hắn.

Ai chứ cha này đánh nhẵn cả hai bát cho coi.

Sukhov rút chiếc thìa giắt trong bốt ra. Chiếc thìa này quý giá đối với

anh, nó đã theo anh khắp miền

Bắc. Chính anh đã đổ khuôn cát đúc nó từ một sợi giây nhôm và khắc

lên dòng chữ: “Ust - Izma,

1944”.

Sukhov bỏ mũ khỏi cái đầu trọc của mình - dù lạnh mấy anh cũng

không bao giờ để nguyên mũ mà ăn. Anh khuấy bát súp đã nguội, vội xem
trong đó có gì. Vẫn như mọi khi, không phải súp múc đầu nồi, cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.